Bây giờ thử đi xem sao, bàn tọa và đùi chắc hẳn sẽ không cảm thấy tê liệt nữa.
Hạ Vân Kiệt cười thu tay về nói.
Ôi, thật đó nha! Chút nào cũng không cảm thấy nữa!
A Tử nghe vậy, uốn éo vòng eo đi tới đi lui vài bước, lại cố ý uốn mấy vòng eo, sau đó vẻ mặt kinh ngạc và khó tin nói.
Sau này chú ý một chút, đừng ngồi lâu, đừng ngủ giường quá mềm, trong tình huống bình thường sẽ không tái phạm nữa.
Hạ Vân Kiệt thấy vậy mỉm cười dặn dò nói.
Cảm ơn Kiệt ca, cảm ơn Kiệt ca! Y thuật của anh thật sự quá thần kỳ, anh không biết cái bệnh thoát vị đĩa đệm đáng chết này giày vò đến mức nào đâu, có đôi khi tôi còn nghi ngờ đợi đến khi tôi già rồi có phải sẽ bán thân bất toại, phải ngồi xe lăn nữa chứ!
A Tử nghe vậy vô cùng kích động nói.
Tình trạng của cô có chút nghiêm trọng, nếu quanh năm không chú ý, chưa đến năm mươi tuổi cô e rằng thật sự chỉ có thể ngồi xe lăn.
Hạ Vân Kiệt gật đầu nói.
À! May mà có Kiệt ca diệu thủ hồi xuân, nếu không thì quá kinh khủng rồi!
A Tử nghe vậy một trận sợ hãi vỗ vỗ ngực nói.
Kiệt ca, bây giờ đến lượt tôi được chưa?
Thấy A Tử nói mãi không dứt, đã có người không kịp chờ đợi kéo nàng ra, vẻ mặt mong đợi nói.
Cô quanh năm thiếu ngủ, thận hư ù tai.
Cô bị nhiễm trùng niệu đạo, tôi kê cho cô một phương thuốc, nhưng sau này phải chú ý.
Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805284/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.