Không cần chờ cơ hội gì nữa, ngày mai chúng ta cùng đi, ngươi làm hướng dẫn viên cho ta.
Hạ Vân Kiệt cười nói.
Ngày mai?
Tiểu Liên há hốc miệng thất lạc nói. Nàng còn đang nghĩ không biết khi nào Thẩm Tử Lương mới đưa tiền cho mẫu thân nàng phẫu thuật, không ngờ Kiệt ca lại ham chơi đến thế, vừa nhắc tới Vân Lĩnh phong cảnh như tranh, bốn mùa như mùa xuân, liền động tâm muốn đi chơi.
Tiểu Liên, ngươi thanh thản ổn định bồi tiếp Kiệt ca ở Vân Lĩnh đi dạo khắp nơi, ta sẽ an bài bệnh viện tốt nhất, bác sĩ tốt nhất giúp...
Thẩm Tử Lương tuổi tuy còn trẻ nhưng đã là một lão giang hồ, thấy vẻ mặt thất lạc của Tiểu Liên thì nào còn không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, sợ nàng làm phiền nhã hứng của Kiệt ca, vội vàng nói.
Không cần phiền toái như vậy, ta chính là bác sĩ, ta sẽ đích thân khám bệnh cho mẫu thân Tiểu Liên.
Hạ Vân Kiệt xua tay cắt ngang lời Thẩm Tử Lương.
Thế nhưng là, mẫu thân ta mắc bệnh suy thận gây chứng tăng urê-huyết, chỉ có phẫu thuật thay thận mới là biện pháp trị tận gốc.
Tiểu Liên nghe ý tứ của Hạ Vân Kiệt là tự mình đến nhà nàng xem một chút là xong việc, không khỏi càng thêm thất lạc. Đương nhiên nàng không tin Hạ Vân Kiệt có diệu thủ hồi xuân chi thuật.
Phẫu thuật thay thận không chỉ người phải chịu khổ, bản thân phẫu thuật đã có rủi ro, mà lại sau phẫu thuật còn có nguy cơ bài xích, thì nào là biện pháp trị tận gốc? Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805283/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.