Một mình Hạ Vân Kiệt chậm rãi đi trên sơn đạo Nam Sơn, rất nhanh liền nhìn thấy quán bar BLUENIGHT nửa chặn nửa che phía sau rừng cây. Đây là một quán bar bên ngoài được trang trí bằng gỗ, trông có chút phong vị cao bồi miền tây nước Mỹ. Khi Hạ Vân Kiệt nhìn thấy quán bar BLUENIGHT, đồng thời cũng nhìn thấy Trình Phinh đang đứng dưới bóng cây. Trình Phinh vẫn mặc bộ trang phục buổi trưa, T-shirt in hoa hở rốn và váy jean màu xanh lam. Trình Phinh từ xa nhìn thấy Hạ Vân Kiệt liền kiễng chân vẫy vẫy tay với hắn, khi vẫy tay, T-shirt bị kéo cao lên, lộ ra một mảng lớn vòng eo trắng nõn, khiến Hạ Vân Kiệt trong cái thành phố xa lạ chưa quen cuộc sống nơi đây này cảm thấy một tia ấm áp đã lâu không gặp, cũng kìm lòng không được nhớ tới cảnh xuân mà lúc trưa ở KFC giúp nàng trị thương nhìn thấy, trong thân thể không hiểu dâng lên một tia xao động của tuổi trẻ.
A Phinh chúng ta lại gặp mặt rồi.
Hạ Vân Kiệt đi đến trước mặt Trình Phinh, cười chào hỏi.
Đúng vậy, lại gặp mặt rồi. Đi thôi, ông chủ đã ở trong văn phòng rồi.
Trình Phinh ngọt ngào cười với Hạ Vân Kiệt, sau đó chỉ chỉ vào cửa hàng nói. Phong cách trang trí và bố cục của quán bar hơi lộn xộn, không giống một số cửa hàng hay nhà cửa có trật tự, nhưng lại mang đến cho Hạ Vân Kiệt một cảm giác cuồng dã, khuấy động, giống như vừa bước vào quán bar, cả người liền bị tách rời khỏi thế giới thực bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4796898/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.