Mả mẹ nó, A Phi đừng đánh vào đầu, chiếc xe của lão tử vừa mới rửa sáng nay...
Tài xế lái xe là một nam tử ngũ đại tam thô, qua gương chiếu hậu thấy A Phi, cũng chính là tên cướp túi kia, vung gậy sắt muốn gõ vào đầu Hạ Vân Kiệt, lập tức kêu lên. Nhưng mà lời tài xế còn chưa nói xong, liền nghe thấy một tiếng
Bành!
, tiếng gậy sắt gõ vào đầu vang lên trong xe, tiếp đó là A Phi đột nhiên ôm đầu kêu lên the thé:
Đầu của ta, đầu của ta, chảy máu rồi!
Trong xe tựa hồ thoáng cái đột nhiên trở nên rất yên tĩnh, chỉ có A Phi còn ôm đầu ở đó oa oa la hét loạn xạ, tất cả mọi người bao gồm cả tài xế kia đều qua gương chiếu hậu hai mắt nhìn thẳng chằm chằm vào Hạ Vân Kiệt đang cầm gậy sắt, vô sự thưởng thức. Bọn họ cho đến bây giờ đều không hiểu rõ, rõ ràng là gậy sắt được cầm trong tay A Phi, rõ ràng là gõ về phía đầu Hạ Vân Kiệt, sao đột nhiên lại đều rơi mất cả rồi?
Nhìn không ra, tiểu huynh đệ vẫn là một người luyện võ a, trách không được dám lo chuyện bao đồng, dám một mình xông hang hổ!
Nam tử đầu trọc không hổ là lão đại, rất nhanh liền hoàn hồn lại, hai mắt hung ác mang theo một tia cảnh giác nhìn Hạ Vân Kiệt lạnh lùng nói.
Long đàm hổ huyệt? Các ngươi cũng xứng xưng long xưng hổ? Bái thác, mặt mũi đừng dày như thế được không?
Hạ Vân Kiệt nghe vậy nhịn không được vẻ mặt châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4796897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.