Nhận hai chưởng của Diệp lão nhị chấn động đến mức tâm mạch bị hao tổn, lúc này miệng Tả Phỉ đầy máu tươi, nhanh chóng lùi về sau mấy bước. Thẩm Thế Triết đứng ngồi không yên, mau mau kéo Tô công công đứng bên cạnh chắn trước người mình. Tiếc rằng không như hắn nghĩ, người trước mắt dùng sức tách ra.
“Tô Trí Hòa! Ngươi thật to gan, trẫm muốn ngươi hộ giá, ngươi dám trốn?” Mặt Thẩm Thế Triết đỏ tới mang tai, kích động gào thét.
Thái độ Tô Trí Hòa hoàn toàn thay đổi, lần đầu tiên ở trước mặt Hoàng Đế ưỡn ngực thẳng lưng. Đối mặt với chỉ trích, không những không quỳ xuống lĩnh tội mà có vẻ không phản đối. Lanh lảnh nói: “Bộ xương già của nô tài muốn được một lần phụng dưỡng minh quân, không thể tùy tiện giao ra.”
Thẩm Thế Triết giận dữ, tuyệt đối không ngờ người đáng tin tưởng nhất lại ruồng bỏ mình, càng không nghĩ Tô Trí Hòa tùy tùng bên cạnh nhiều năm lại nói muốn theo hầu tân quân khác! Nhưng hiện tại Diệp lão nhị hùng hổ dọa người, sẵn sàng giết bất cứ ai cản đường hắn, Thẩm Thế Triết bây giờ không có thời gian tính sổ Tô Trí Hòa. Nhìn xung quanh một vòng, có lẽ chỉ có một mình Thẩm Mộ Ca có thể cứu mình.
Vội vàng chạy tới kéo cánh tay nữ nhi, hơi thở hổn hển nói: “Mộ Ca, nhanh hộ giá! Chỉ cần hôm nay con bảo vệ trẫm, con muốn gì trẫm cũng có thể đáp ứng.”
Thẩm Mộ Ca lạnh lùng nhìn Thẩm Thế Triết không hề có chút động tâm đối với điều kiện hắn vừa đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176189/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.