Ngày mai là một ngày tốt lành, may mắn lại kinh hỉ.
Hoạt động lần này được cử hành ở một khách sạn trong thành phố Lâm, tổng cộng có mười hai tỉnh thành tham gia hội nghị lần này, thị kiến ủy, đội giữ trật tự đô thị cùng với Phủ Thị Chính cũng tham dự hội nghị.
Hoạt động biểu diễn văn nghệ được cử hành sau sáu giờ, phòng tiệc đã sớm bố trí xong, Lâm Sơ nhét một viên đường nhuận cổ vào miệng, nghe Dương Thuần Bối nói: "Tiểu Tuệ nói những lãnh đạo tới lần này, có mấy vị chính là người trong khảo sát đoàn lần trước." Cô ấy làm vẻ mặt khoa trương, nói: “Nhiều tỉnh như vậy cơ mà, tổng cộng hai ba mươi thành phố, đến lúc đó người ngồi trong toàn bộ đại sảnh này đều là các lãnh đạo lớn nhỏ, tôi thế nhưng lại có chút cảm giác khiếp sợ rồi.”
Lâm Sơ buồn cười: "Chẳng phải lãnh đạo của chúng ta hay nói rằng một lần biết hai lần quen, chúng ta cũng ‘quen’ mấy lần rồi!"
Dương Thuần Bối ôm bụng cười lăn lộn, lại cùng Lâm Sơ vui đùa một lát, mới thay quần áo biểu diễn, cùng mọi người một đường tiến về phía phòng tiệc.
Lâm Sơ gọi điện thoại cho Hướng Dương, ước lượng thời gian kết thúc, nhưng nếu không kịp ăn cơm tối lúc tám giờ, vậy cũng chỉ có thể ăn khuya thôi.
Mọi người ăn chút điểm tâm lót dạ, các lãnh đạo đọc diễn văn quá mức dài dòng, chỉ nghe cũng khiến cho người ta buồn ngủ, thật lâu mới đến lúc bắt đầu biểu diễn, tiết mục hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/3237672/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.