Dịch: YeeYuan
"Nghe nói gần đây thằng nhóc mày bận lắm?"
Trong 'Ngũ Vị Cư', ông ba Hồng vẫn ngồi đong đưa trên xích đu như mọi khi, y liếc nhìn Dương Quang, mang ý thăm dò: "Có mối làm ăn ngon đến cửa sao?"
"Nào có đâu?" Dương Quang cầm ly nước sôi, điềm tĩnh cười như không có việc gì, "Khi trước quen được mấy lão nước ngoài có cảm tình khá tốt, họ mời con đến chơi, thời gian này trong bang cũng không có việc gì nên đi xem thử."
"Hửm? Nước ngoài thế nào?"
Dương Quang trề môi ghét bỏ, "Toàn nghe tiếng chim hót, không thích ứng lắm."
Ông chú chỉ điểm: "Giao tiếp với người ngước ngoài phải cẩn thận, tên nào tên nấy một bụng tính toán, thằng nhóc mày dù có chút bản lĩnh, nhưng trước mặt đám người đó vẫn không đủ nhét kẽ răng."
"Con biết rồi." Dương Quang gật đầu, "Dù sao cũng chỉ mang tính chất đi chơi, xem thế nào đã rồi nói sau."
Hắn không muốn nói nhiều, sợ sẽ bị nhìn ra gì đó, Dương Quang chuyển đề tài, hỏi: "Hàng của ông chủ Mạc đã đến chưa?"
"Hôm qua đến rồi." Ông ba Hồng ngồi ngay ngắn lại, lấy trà trong tay quản lý, nhắm mắt chậm rãi thưởng thức.
Ánh mắt Dương Quang chợt lóe lên, đã biết rõ còn cố hỏi: "Chú ba không nói cho chú hai biết tin tức là con đưa chứ? Nếu không chú hai lại trách con rãnh rỗi làm chuyện bao đồng."
Ông chú mở mắt dò xét Dương Quang, "Mày nghĩ chú không nói thì ông ta không biết sao?" Y đánh giá Dương Quang từ trên xuống dưới, ánh mắt đột nhiên trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286349/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.