Dịch: YeeYuan
Lần đầu tiên Dương Quang gặp Dương Hi Ngôn là vào năm hắn hai mươi tuổi.
Nếu gia đình kia không phải là thân thích của hắn, Dương Quang sẽ không tự mình tìm đến chỉ vì chút chuyện nhỏ, cũng sẽ không tình cờ gặp được Dương Hi Ngôn đang bị một đám trẻ con bắt nạt trốn lên cây không xuống được.
Ban đầu Dương Quang không hề nhận ra cậu bé, vì khi chị dâu mang thai cũng là thời điểm hắn bất hòa với anh trai Dương Nghiên. Hai anh em thường xuyên cãi nhau, sau đó hắn dọn vào ký túc xá trong trường lại càng ít về nhà hơn, mãi đến khi Dương Quang bị anh hai đuổi ra khỏi nhà vẫn chưa từng gặp mặt cháu mình lấy một lần.
Hắn thấy mấy đứa nhỏ đứng bên dưới cầm cây trúc đâm đứa bé trên cây, đám trẻ hò hét xua đuổi cậu leo lên chỗ cao hơn. Vốn Dương Quang không phải là người nhiều chuyện, nhưng đôi mắt đen như mực của đứa nhỏ vẫn luôn nhìn hắn, bị người khác bắt nạt cũng không rên một tiếng, Dương Quang cảm thấy thật thú vị.
Tiếng hò hét đánh động đến mấy người đang nói chuyện trong nhà, Dương Quang xoay đầu lại thì thấy anh hai Dương Nghiên nhà mình và vài người khác đứng ngay cửa.
Dương Nghiên thấy hắn lập tức xụ mặt xuống, vừa định mở miệng đã nhìn thấy bóng dáng Dương Hi Ngôn cô độc bám vào cây bằng tư thế vô cùng nguy hiểm, sắc mặt Dương Nghiên lập tức thay đổi.
"Hi Ngôn, con đang làm gì đó? Mau xuống đây!"
Thì ra là cháu của mình, đã lớn đến thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286336/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.