Sau lần đó, Giang Hành đã nhận được sự trừng phạt mà anh ta đáng nhận được.
Tôi cũng chưa từng hỏi cuối cùng như thế nào, tôi chỉ biết, giấc mộng trở thành người mẫu quốc tế của anh ta, có thể sẽ kết thúc từ đó.
Tôi biết Kỳ Kỳ có cảm tình với Giang Hành, vẫn luôn lo lắng cho cảm xúc của cô ấy, nhưng mà, cô ấy lại thoải mái hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của tôi.
Sau nhiều lần cẩn thận quan sát cảm xúc của cô ấy, Kỳ Kỳ lắc đầu, vỗ vỗ vai tôi.
"Yên tâm, mình không có si tình như cậu nghĩ đâu, được rồi mình thừa nhận khuôn mặt và dáng người của Giang Hành đúng thật là gu của mình, nhưng cũng chỉ thế mà thôi."
"Mình sớm biết anh ta chắc chắn là hải vương*, vốn là gặp sắc nảy lòng tham nên muốn cùng anh ta tiếp xúc nhiều chút, lại không nghĩ anh ta đối với cậu cặn bã như vậy, mình lại càng không nghĩ tới anh ta sẽ xuống tay với cậu."
*海王: chỉ những người lăng nhăng, đào hoa
Nói xong, Kỳ Kỳ nháy mắt vài cái với tôi, "Yên tâm, chị đây đã có mục tiêu mới."
Cô ấy lây di động ra, đưa cho tôi xem một bức ảnh chụp vội, hoá ra là tiểu học đệ vô cùng đúng giờ mà hôm chúng tôi ngồi xổm trong thư viện chờ.
Thấy Kỳ Kỳ soi gương trang điểm mặc quần áo, sau đó hăng hái bừng bừng tới "nằm vùng" ở thư viện, trái tim tôi cuối cùng cũng yên ổn trở lại.
Chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chi-hen-gap-anh/2451493/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.