Editor: Trà Dâu
__________
Lương Tri bước vào phòng ngủ chính.
Trước khi mất trí nhớ, phòng ngủ chính tràn đầy Phó Kính Thâm hơi thở là nơi cô sợ hãi nhất, bên trong tuy rằng đồ vật đều vô cùng xa xỉ, bao nhiêu người phấn đấu cả đời cũng không có nỗi một khối gạch trong phòng, nhưng đó cũng là nơi Lương Tri sợ hãi nhất, thậm chí là tòa biệt thự này, chỉ cần có thể rời xa Phó Kính Thâm, Lương Tri có chết cũng cam tâm tình nguyện.
Nhưng Phó Kính Thâm đương nhiên sẽ không cho cô được như ý, hắn làm sao có thể để cô có cơ hội bỏ đi.
Vì thế Lương Tri lúc ấy, mỗi ngày chờ mong Phó Kính Thâm có nhiều công việc một chút, như vậy hắn trở về muộn một chút, cô có thể ở phòng ngủ phụ bên cạnh, coi như cả tòa biệt thự chân chính thuộc về cô một đêm.
Hiện giờ Lương Tri cái gì cũng đều không hiểu, mẹ Lâm đưa cô vào phòng ngủ chính, Lương Tri tuy rằng nhịn không được khẩn trương, nhưng cuối cùng cũng bỏ lớp dự phòng xuống, bọn họ là vợ chồng, ở chung một phòng ngủ là hết sức bình thường.
Phòng ngủ chính rất lớn, trước khi Lương Tri đến, Phó Kính Thâm đã đem cửa sổ sát đất đổi đi, màn cửa màu đen tràn ngập hơi thở nam tính, đổi thành màu hồng phấn nữ sinh thích nhất, trong ngoài đều là một tầng lụa trắng mềm mại lấp lánh sáng, Lương Tri nhịn không được cong cong khoé miệng cảm thán:" Thật đẹp mắt!"
Mẹ Lâm cười cười:" Tiên sinh cố ý bố trí vì phu nhân, phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can-sung-nich/748078/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.