Editor: Trà Dâu
Phó Kính Thâm rốt cuộc vẫn không làm khó cô.
Lương Tri không dám ngẩng đầu, tay nhỏ khẩn trương đặt trên ngực hắn, nam nhân liền như vậy nặng nề nhìn cô vài giây, phát hiện thân thể bản thân có chút khác thường, không nhịn được ho nhẹ vài cái che giấu xấu hổ. Thiếu nữ ngây thơ hai mắt đơn thuần, cẩn thận ngẩng đầu nhìn anh.
"Nếu không lần tới, em làm đồ ăn tặng cho anh được không?"
Nhưng mà tiểu cô nương ngây thơ không biết, Phó Kính Thâm là chỉ muốn ăn cô!
Phó Kính Thâm hít sâu một hơi, thu lại ánh mắt, thuận tay thắt dây an toàn cho cô, về lại chỗ của mình.
Cũng may Lương Tri bây giờ, trong tâm trí chỉ là một thiếu nữ mười tám, cái gì cũng không hiểu, không nhận ra ý trong lời nói của Phó Kính Thâm, thấy anh một lần nữa khởi động xe, liền biết Phó Kính Thâm đồng ý với đề nghị vừa rồi của mình.
Lương Tri ngoan ngoãn ngồi một bên, Phó Kính Thâm không nói gì, cô cũng không dám lên tiếng nữa, đôi tay bởi vì khẩn trương nắm chặt đai an toàn trước ngực, rũ mắt, nhìn chằm chằm mũi chân của mình.
Chiếc xe màu đen hoành tráng thật vất vả mới có thể từ trong hẻm nhỏ đi ra.
Vừa rồi Lương Tri hưng phấn chọn mấy món đồ ăn, nhưng thức ăn còn chưa vào miệng, đã bị Phó Kính Thâm kéo lên xe rồi.
Lương Tri lặng lẽ quay đầu nhìn sắc mặt Phó Kính Thâm, nam nhân khuôn mặt lạnh lùng, hơi nhíu mày, giống như là đang nhẫn nại cái gì, lúc anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can-sung-nich/748077/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.