-"Chị, chị yên tâm đi. Có dì đứng ra lo liệu, mọi chuyện sẽ xong ngay mà. Eri là cháu gái duy nhất của Lục gia, dượng sẽ không nở làm vậy đâu mà!"
Sau khi mọi chuyện tạm thời lắng xuống, Bạch Dĩ Thần lật đật chạy lên tầng tìm cô trò chuyện. Biết Lục Tử Anh thích nhất là loại bánh mật ong nên cậu ta đã lái xe mua về cho cô. Thấy Lục Tử Anh mặt mũi bí xị ngồi trên giường, cậu ta mỉm cười đi đến.
-"Eri đâu? Sao chỉ có mỗi mình em vậy?"
Thấy chỉ có mỗi Bạch Dĩ Thần đến, cô tò mò hỏi.
-"Còn sao nữa, không biết học đâu ra tính cách bám người. Vừa gặp bà ngoại trẻ đã ríu rít lẩn quẩn quanh bà, như một cái đuôi nhỏ. Với khả năng thuyết phục người khác bằng những biểu cảm ăn vạ đáng yêu của mình thì chỉ trong vài ngày dượng sẽ bị con bé làm cho xiêu lòng."
Eri của cô từ nhỏ đã rất hiếu động, cô bé lanh lợi chẳng sợ lạ lẫm. Với tính cách này của con, cô lại rất lo lắng, chỉ sợ sẽ bị người ta bế đi lúc nào không biết.
Nghe Bạch Dĩ Thần tường thuật lại mọi chuyện, cô bật cười nhận lấy phần bánh trên tay cậu ta, ăn một cách ngon lành. Hương vị vẫn giống như trước đây, không khác là mấy.
-"Tên khốn đó tốt nhất đừng để em gặp lại. Đúng là gian sơn dễ đổi bản tính khó dời mà!"
-"Dĩ Thần, sau này đừng nhắc gì đến anh ta nữa. Chị không muốn để ba mẹ biết."
Lục Tử Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828118/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.