Trở về phòng, Trình Chí Viễn ngồi thẫn thờ trên sofa, những nỗi nhớ mong, chờ đợi của hắn những tháng ngày qua nhanh chóng dập tắt, giờ đây chỉ còn lại tức giận, chênh vênh mà thôi.
Tình yêu của hai người họ, ngay từ lúc bắt đầu đã là lừa dối. Chẳng trách lại rơi vào bước đường này, hắn càng không có tư cách oán cô, trách cô.
Người mà bố mẹ hắn luôn miệng khen ngợi, luôn muốn trở thành con dâu trong nhà, người mà anh trai hắn yêu, lại là Lục Tử Anh.
Đúng là buồn cười! Chuyện của hắn và Lục Tử Anh đã là quá khứ, nhưng dù sao đi nữa bọn họ đã có với nhau một đứa con. Vậy chuyện hoang đường kia càng không thể xảy ra, hắn tuyệt đối sẽ chấm dứt chuyện này, càng sớm càng tốt.
Cô bé Eri cũng đã đến tuổi gửi vào nhà trẻ, hôm nay bà Lục có việc nên không thể đi cùng, thế là chỉ cô đưa cô bé đến trường.
-"Eri à, vào trong phải nghe lời cô giáo đấy nhé! Buổi chiều bà sẽ đến đón con. Bởi vì mẹ còn phải bận việc."
Cô bé ngoan ngoãn gật đầu.
-"Vâng ạ."
-"Không được khóc nhè, phải... Phải như thế nào nhỉ?"
Cô bé lanh lợi đáp lại lời mẹ.
-"Mạnh mẽ ạ!"
-"Đúng rồi, thế chúng ta vào trong thôi con."
Lục Tử Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô bé, cả hai mẹ con cứ như vậy mà tiến vào trong.
Sau khi dặn dò, gửi gắm cho cô giáo một số thứ. Lục Tử Anh mới yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828096/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.