-"Không phải tôi đã nói cô không được gặp Trình Thanh Phong sao?
Trình Chí Viễn đích thân dẫn xác đến tìm cô. Bởi vì hôm đó hắn biết được Trình Thanh Phong và cô đã gặp nhau. Thế nên hôm nay tức tối chạy đến công ty tìm cô chỉ để hỏi những chuyện này.
-"Tôi và anh ấy là bạn, tại sao tôi không thể gặp anh ấy chứ?".
Cô nở nụ cười nhạt, đáp.
Vẻ mặt bình thản, cùng nụ cười vô tư này của cô thật sự khiến hắn rất bực. Chuyện mà hắn nói vô cùng nghiêm túc, vậy mà cô lại coi đó là một trò cười.
-"Anh ấy, cô gọi cũng thân thiết quá đó! Lục Tử Anh, giữa nam và nữ lấy đâu ra tình bạn chứ? Huống hồ, Anh tôi rất thích cô kia mà."
Nhìn thấy hắn kích động đến mức quên luôn chính bản thân hắn trước kia đã từng nói với cô câu như vậy, cô vô cùng hài lòng. Hỏi ngược lại hắn.
-"Trước đây anh cũng nói như vậy, mới đó đã quên rồi sao?"
-"Lục Tử Anh!"
Trình Chí Viễn bị cô nói trúng đến chẳng thể mở miệng, chỉ có thể gằn giọng gọi tên cô trong tức tối mà thôi.
-"Nơi này không thích hợp để anh có thể đến đâu, trước khi tôi gọi bảo vệ đến, thì phiền anh mau đi đi. "
Nếu không phải cô vẫn mang gương mặt xinh đẹp đó, vẫn là cái tên Lục Tử Anh đặc biệt trong lòng hắn, thì có khi hắn đã sớm không nhận ra người trước mặt. Cô thay đổi nhiều đến mức khiến hắn lạ lẫm khó lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828093/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.