Ta ngượng ngùng cười, cho Tạ Oánh một ánh mắt, cô ấy đúng lúc ngậm miệng lại.
Nhưng Tạ Oánh tâm tình không tốt, biểu tình cũng uể oải, cuối cùng quăng lại dĩa đồ ăn trên bàn, đứng lên nói: "Chi Chi, ngươi giúp dọn rửa chén dĩa nha, ta đi tắm ngủ trước".
"Ừa".
Ta đáp ứng, trong phòng khách chỉ còn lại ta và Kim Lâm, hai người giương mắt nhìn nhau. Ta liếm liếm môi, ý đồ đem bầu không khí nhẹ nhàng một chút, sau khi ho khan một tiếng, ta nói: "Chuyện đó...".
Kim Lâm nhìn ta chằm chằm, cắt ngang lời ta, ngữ khí nghi hoặc, "Chị...Sao hôm qua lúc trên xe chị không nói chuyện này?".
Trong lòng ta thiên hồi bách chuyển, cuối cùng đành nói dối: "Muốn chờ đến lúc theo đuổi được mới nói em nghe, như vậy càng có cảm giác kinh hỉ, không phải sao?".
Không thể không nói dối a, nếu chân tướng bị phanh phui, hình tượng của ta trong mắt Kim Lâm khẳng định sẽ sụp đổ.
Kim Lâm vẫn có vẻ không tin, ta đứng dậy thu thập bàn ăn, em ấy cũng giúp một tay.
Ta suy nghĩ một chút, nói: "Kim Lâm Lâm, chị Tạ Oánh là lỡ miệng, em ở trước mặt bạn gái không nên giống vậy nha, cần phải bảo mật chuyện này như chuyện chị giả làm chị họ em vậy đó, trăm ngàn lần không thể nói."
"Tại sao chứ?" Kim Lâm phát ra nghi vấn, "Nếu Sầm Toàn nói cho cô cô biết, như vậy không phải hai chị sẽ có thể mau chóng bên nhau sao? Tụi em còn có thể trợ lực giúp chị".
Ta: "......" quả nhiên là còn con nít.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475027/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.