Một giây trước ta còn đắc ý vì đã làm ra suy đoán hợp lý, giây tiếp theo nó đã bị lật đổ hoàn toàn.
Nếu là trước đây, ta sẽ cảm thấy tư vị này thật khó chịu, bởi vì ta không đoán trúng.
Nhưng hiện tại lòng ta đột nhiên sinh ra một loại vui sướng, đây không phải là đáp án mà ta đau khổ truy tìm suốt thời gian qua sao?
Kim Lâm nhìn bản mặt ngây ngốc của ta, giơ tay nhẹ sờ sờ đầu ta, hỏi: "Chị, làm sao đó?".
Ta lấy lại phản ứng từ trong vui sướng, nghẹn cười nói: "Không có gì không có gì."
Quá vui vẻ, Sầm Toàn chính là cháu của Thi Cảnh Hòa, tại sao ta không sớm một chút xuống tay từ Sầm Toàn cơ chứ?
Người thân vốn là người biết nhiều bí mật nhất, ta vậy mà quên đi vụ này.
Ta ngồi vào ghế lái, cài dây an toàn, ra vẻ lơ đãng hỏi: "Kim Lâm Lâm, Sầm Toàn còn nói gì khác hay không?".
Kim Lâm đang cúi đầu chăm chú nhìn di động, phản ứng lại nhìn ta, "Sao ạ?".
Ta mím môi, mở miệng: "Chính là...... Về chuyện cô của Sầm Toàn, em ấy còn nói với em cái gì nữa không?".
Kim Lâm trầm tư, ta lái xe rời khỏi con đường này rồi em ấy mới mở miệng đáp: "Có nha".
Ta mắt nhìn phía trước, lỗ tai lại dựng thẳng lên: "Em nói đi".
"Sầm Toàn nói cô cô có bạn gái lúc học đại học, khi đó bạn ấy còn ở tiểu học." Kim Lâm ngẫm nghĩ tiếp tục nói, "Còn nói mình thích nữ sinh có khả năng đều là di truyền từ cô cô".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-gai-thang/475026/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.