"Không, tôi đã có người trong lòng rồi!" Lúc Liên Ngữ nói những lời này, côcũng nhanh chóng nhắm mặt lại, không dám nhìn phản ứng của anh.
Tất Ngôn cố định thân thể, cứ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô như vậy, lâu đến mức Liên Ngữ muốn ngừng thở.
"Tôi không quan tâm." Giọng nói trầm thấp cuốn hút khe khẽ vang lên.
Liên Ngữ mở to mắt, chăm chú nhìn anh, vẻ kiên định hiện lên trong mắt anhlàm cô dao động, giống như cô là người duy nhất tồn tại trong thế giớicủa anh.
"Anh. . . . . ." Liên Ngữ nói không ra lời, chỉ lẳng lặng nhìn anh, "Chúng ta không có khả năng."
"Ai nói chúng ta không có khả năng ?" Hai tay Tất Ngôn nâng mặt cô lên,thâm tình nhìn cô, "Liên Ngữ, em là của tôi, em trốn cả đời cũng khôngthoát!"
"Anh. . . . . . Không thể ép buộc tôi." Trong lòng cô hơi run lên, giọng nói yếu ớt mệt mỏi không có sức thuyết phục.
"Tiểu Ngữ, tin tưởng tôi, một khi tôi đã quyết định làm việc gì, không ai cóthể thay đổi, tính nhẫn nại và quyết tâm của tôi em không thể khiêuchiến, em hiểu không?" Mắt anh sáng chói giống như ngọn lửa, ánh mắt vôcùng quyết tâm, làm cho cô rung động.
"Tất nhiên, nếu em hi vọngtôi làm theo lời của em, tôi cũng có thể làm theo." Tất Ngôn tạo ra mộtdáng vẻ "Em thích thì tôi chiều", giống như cô là người cố tình gây sự.
"Tất Ngôn, tôi. . . . . ."
"Không được nói những lời tôi không muốn nghe." Anh cúi đầu gần sát khuôn mặt cô, dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-voi-tong-giam-doc/143957/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.