Quý Sở Yến nhìn cô không chớp mắt.
Ngay khi gương mặt của cô lộ ra vẻ khó nhịn, anh không do dự nữa, đầu ngón tay hơi dùng lực một chút, cởi chiếc áo khoác màu trắng của cô ra.
Bên trong là chiếc áo len cổ lọ bó sát màu đen ôm sát cơ thể, làm tôn lên đường cong của bộ ngực.
Tiếng thở dốc trở nên nặng nề hơn, tay anh di chuyển dọc theo eo cô lên trên, cho đến khi chạm đến đến bầu ngực mềm mại của cô thì dừng lại
Ánh mắt anh tối săm lại, nắm lấy mép dưới áo lót của cô kéo xuống. Tô Điềm giật mình, không nhịn được kêu lên một tiếng,
Quý Sở Yến cười nhẹ, ngón tay di chuyển theo hình thù bầu ngực của cô, sau đó khẽ nhéo lấy núm vú, vân vê một chút.
Núm vú của Tô Điềm cứ thế dần dần cứng lên, Quý Sở Yến cảm nhận được thì khế cười thành tiếng, bàn tay vẫn không hề dừng lại, tiếp tục ma sát ngực cô.
Cảm giác ngứa ngáy từ đầu v* lan dọc cơ thể, xuống đến tận giữa hai chân, nhiệt độ càng lúc càng nóng hơn.
“Ưm... Ngứa quá...”
Tô Điềm không nhịn được mà rên lên một tiếng, thân thể căng thẳng, vô thức kẹp chặt hai chân lại để ngăn chặn dịch thể muốn chảy ra ngoài. Nhưng mà cô càng kẹp chặt chân thì càng cảm thấy mật dịch tiết ra nhiều hơn, không thể nào khống chế được.
Quý Sở Yến cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể oô, anh khẽ nuốt nước bọt một cái, yết hầu nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430981/chuong-125.html