Ngất xỉu phải nhập viện do hạ đường huyết không phải chuyện lớn, cũng không phải chuyện nhỏ.
Nước khử trùng trong bệnh viện có mùi rất nồng, Tô Điềm không thích cái mùi này chút nào. Cô vén chăn muốn rời đi, nhưng Quý Sở Yến vẫn chưa yên tâm, liền đẩy cô trở lại giường bệnh, bảo cô nằm lại đây quan sát thêm chút nữa rồi mới về.
Không lay chuyển được kiên trì của anh, Tô Điềm chỉ có thể ngoan ngoãn ngẩn người trong bệnh viện thêm một lúc nữa
Mà Quý Sở Yến hình như rất bận rộn, cứ hai mươi phút lại có điện thoại reo, anh thường xuyên ra ngoài nghe điện thoại.
Tô Điềm tất nhiên cũng hiểu.
Cô ngất xỉu ở công ty, Bạch Hạo Phiền đưa cô tới đây.
Bạch Hạo Phiền là người những phương diện khác thì có thể ngớ nga ngớ ngẩn, nhưng mắt nhìn người lại không chê vào đâu được. Anh ta lập tức dùng vân tay của cô mở khóa điện thoại, sau đó tìm danh sách liên lạc hàng đầu trong Wechat của cô- Quý Sở Yến, nhanh chóng gọi điện thoại cho anh.
Quý Sở Yến nhận được điện thoại lúc bốn giờ chiều, vẫn chưa tới giờ tan làm, anh vội vàng bỏ hết chuyện công ty để tới đây.
Sau khi nhận cuộc điện thoại thứ tư, Quý Sở Yến nhìn lướt qua Tô Điềm đang mệt mỏi nằm trên giường, hơi nhíu mày một chút, ý tứ hỏi thăm.
Tô Điềm lập tức gật đầu, Quý Sở Yến liền cầm điện thoại di động đứng lên, trước khi ra ngoài còn nhét tay cô vào trong chăn.
“Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430975/chuong-119.html