Thấy vậy, Quý Sở Yến thở dài, đến bên giường bệnh, cúi xuống, nhẹ nhàng ôm Tô Điềm vào lòng. Anh hiểu quá rõ những cảm xúc nhỏ bé của cô rồi. Sáng thức dậy, nếu anh tình cờ dậy sớm hơn cô, cô sẽ dang rộng vòng tay như thế này, vẫy gọi anh đến ôm cô. Hơn nữa, cô chính là không muốn xuống giường, liền ôm anh đến mức cả người đều dính lên giường mới được. 
Một lúc sau, Quý Sở Yến rốt cuộc cũng buông cô ra, giọng nói chậm lại: “Tỉnh rồi ha? Đói chưa?” 
Vậy mà Tô Điềm lại lão lảo đầu, có vẻ không có tâm trạng. 
“Anh nói thật cho em biết đi” cô đột ngột lên tiếng, giọng nói âm trầm, "có phải em mắc bệnh nặng rồi không?” Cô mới hai mươi ba tuổi = nói chính xác là hai mươi ba tuổi năm tháng, sinh nhật cô vào tháng Tám. Tô Điềm không khỏi nghĩ đến một số tình tiết cẩu huyết trong phim ~ những lúc như này, bạn trai của cô nên là ôm chặt lấy cô hoặc là khóc lóc thảm thiết, hoặc là im lặng. Nhưng không, Quý Sở Yến chỉ nhướng mày, như đang nhìn một đứa ngốc. Tô Điềm cẩn thận nhìn biểu cảm của anh, vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Sau khi nghĩ ngợi một hồi, cô giật mình ~ Kỹ kinh nguyệt của cô đã bị chậm một tuần. 
“Có phải hay không?” Tô Điềm lo lắng kéo áo bệnh nhân, “cái kia...ừm...em...có thai?” 
Tuy rằng lần nào họ cũng đều sử dụng bao đúng cách nhưng điều này không phải là có thế tránh khỏi hoàn toàn. 
Quý Sở Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430974/chuong-118.html