Quý Sở Yến ôm cô thật chặt, hai người hôn nhau từ phòng khách đến phòng ngủ, cuối cùng ngã xuống chiếc giường mềm mại.
“Lạch cạch” một tiếng, ánh đèn trên đầu hơi nghiêng xuống. Tô Điềm nheo mắt lại, dứt khoát quay đầu sang bên khác, tựa cằm vào cổ Quý Sở Yến, hơi thở phập phồng.
“Mệt sao?"
Quý Sở Yến chậm rãi hỏi, nhưng bàn tay lại không an phận mà luồn vào trong quần áo của cô.
Chiếc áo len Tô Điềm đang mặc được thiết kế cổ áo rộng, để lộ ra xương quai xanh gầy và đẹp. Thế nên, Quý Sở Yến chỉ cần nhẹ nhàng nhấc lên là có thể chạm lên làn da thịt mịn màng quanh eo cô.
Anh cụp mắt xuống, xoa xoa vòng eo mịn màng của cô vài cái, càng xoa càng thấy nghiện.
“Ưm... Ngứa quá...”
Quý Sở Yến vừa ra tay, Tô Điềm lập tức cảm thấy giống như bị điện giật vậy. Cô cong người tránh khỏi bàn tay của anh, nhưng hết lần này đến lần khác không trốn được khỏi vòng tay anh. Cô căn bản không trốn đi đâu được, chỉ có thể kêu to gọi nhỏ: "A... Đừng làm thế... Em sợ nhột...”
Cô khẽ nhíu mày, khóe mất ướt át, vành tai đỏ ứng, trông vừa đáng yêu lại vừa đáng thương
Quý Sở Yến hơi dừng lại một chút, cuối cùng cũng. tha cho eo của Tô Điềm, không vuốt ve cô nữa.
Tô Điềm nhâm chuẩn thời cơ, ngay lúc anh thu tay vẽ thì lập tức luồn tay vào trong áo sơ mi của anh, vuốt ve dọc từ ngực đến hông anh, bắt chước cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430962/chuong-106.html