"Tô Điềm." Giọng nói của chị Maia lạnh lùng, nhưng lời nói thì lại giống như thêm dầu vào lửa: “Đang trong giờ làm việc, không được nói chuyện yêu đương với bạn trai.”
Tô Điềm hết đường chối cãi
Cô chỉ hận, tại sao điện thoại di động của mình có chức năng vừa chạm vào một cái đã phát tin nhắn thoại ngay như vậy chứ?
Quý Sở Yến là một người rất đáng tin cậy.
6:30 tối, Tô Điềm và một vài đồng nghiệp vẫn đang ăn tối ở quán trà dưới công ty thì anh đã gọi điện thoại tới.
Tô Điềm đang nhai miếng thịt gà, thấy anh gọi thì lập tức uống mấy ngụm nước để nuốt xuống, nhanh chóng nhận điện thoại: “Alo?”
"Ăn tối chưa?”
Các đồng nghiệp lập tức nhìn cô bãng vẻ mặt hóng chuyện, Tô Điềm ngượng ngùng: “Đang ăn... Sắp ăn xong rồi...”
"Bây giờ em đang ở đâu? Anh đến đón em”
“Em ở quán trà ngay dưới công ty...”
Tô Điềm còn chưa kịp nói hết lời thì Quý Sở Yến đã lên tiếng: “Ừm... Bây giờ anh qua luôn, chờ anh hai mươi phút.”
"..."
'Tô Điềm cúi đầu nhìn điện thoại báo cúp máy, rồi lại nhìn về phía mấy nữ đồng nghiệp, im lặng.
Mặc dù mọi người đã ăn xong, nhưng không ai có ý định rời đi.
Tô Điềm cười ngượng: “Mọi người cứ về trước đi, không cần phải để ý đến tôi đâu...”
Những nữ đồng nghiệp có tỉnh thần buôn chuyện lập tức từ chối đề nghị của cô: "Không sao, chúng tôi ngồi đây tiêu cơm một lúc đã”
Không lâu sau, Tô Điềm xuyên qua cửa số đã nhìn thấy chiếc xe màu đen của Quý Sở Yến.
Cô nhanh chóng chộp lấy chiếc túi của mình, chào hỏi đồng nghiệp rồi nhanh chóng đứng dậy.
Mấy đồng nghiệp cũng nhanh chóng đi theo.
'Tô Điềm kiên trì đi ra ngoài, trong lòng cầu nguyện Quý Sở Yến nhất định đừng có xuống xe.
Nhưng mà, lời cầu nguyện của cô không có hiệu lực.
Quý Sở Yến hình như tan làm xong là đến đây. ngay. Anh mặc một bộ vest màu đen, dáng người cao. lớn, eo hẹp chân dài. Nếu như là lúc bình thường thì Tô 'Điềm chắc chắn sẽ ngắm thêm một lúc, nhưng mà bây giờ... Cô chỉ cảm thấy Quý Sở Yến quá phô trương.
Ánh mắt anh nhìn bổn xung quanh, sau đó nhanh chóng khóa chặt trên người Tô Điềm, đi về phía cô.
“Ăn xong rồi à?"
Quý Sở Yến cong môi nhìn cô, rõ rằng mang theo vẻ phong trần mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại mang theo ý cười.
Ánh mắt của mấy nữ đồng nghiệp như những chiếc gai đâm lên người Tô Điềm, chẳng mấy chốc, cô. đã nghe thấy mấy lời trêu chọc.
“Tô Điềm, đây là bạn trai của cô à? Đẹp trai qu “Chẳng trách cô chắng thèm để ý đến mấy tên đàn ông vớ vấn trong bộ phận kinh doanh”
Mỗi khi xấu hố quá thì Tô Điềm sẽ thường vì để hóa giải xấu hổ mà làm ra những chuyện mà chính bản thân cô cũng không thể nào tưởng tượng nối.
Ví dụ như bây giờ.
Gô quay đầu lại, cười gượng: “Mọi người đừng có nói mò”
Quý Sở Yến nghe cô nói vậy thì ánh mắt bỗng nhiên hơi tối lại.
Đáng tiếc Tô Điềm lại chẳng phát hiện ra, điếc không sợ súng mà bồi thêm một câu:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]