Những thông tin mà Tô Điềm lấy được từ bà Phương đã giúp cô có đủ vốn liếng để đoán ra được gia cảnh của Quý Sở Yến.
Bà Phương có nói, trước kia cha của Quý Sở Yến từng là người phụ trách Bảo tàng ở Thành phổ B. Bây giờ ông đã nghỉ hưu, thành lập ở ngoại ô thành phố S một đại viện, chuyên trồng cây nuôi cá, làm viện dưỡng lão cho người giả.
Bà Phương còn nói, Quý Sở Yến và bạn cùng lớp đại học của anh đã cùng nhau hùn vốn mở một công ty, quy mô không hề nhỏ. Nhưng mà theo như lời mẹ. anh nói thì gần đây hình như tình huống của công ty anh không được ổn cho lắm.
Bây giờ Tô Điềm mới hiếu được tại sao dạo này Quý Sở Yến lại bận rộn như thế.
Thế là, thừa dịp chị Maia gọi Bạch Hạo Phiên vào phòng giao việc thì cô nhân cơ hội lôi điện thoại di động ra, trong giờ làm mà nhắn tin nói chuyện riêng.
Cô mở Wechat, tìm đến tên của Quý Sở Yến.
Cô nhìn chảm chẵm vào ảnh đại diện của anh, đột nhiên rơi vào trầm tư.
Lần cuối cùng bọn họ nói chuyện cách đây một tháng trước, Quý Sở Yến nói: “Anh phải tới Newyork công tác một thời gian” Cô trả lời: “Biết rồi”
Một đoạn đối thoại tẻ nhạt và vô vị.
'Vậy bây giờ cô phải nói gì đây?
Tô Điềm không quá muốn thừa nhận, nhưng mà cô thực sự có chút quan tâm đến Quý Sở Yến.
Vì để che giấu chút tâm tư này, cô nghĩ ngợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ban-giuong-voi-doi-tuong-lien-hon/3430928/chuong-72.html