Hắc Hiểu Tinh nằm dựa trên ghế đôi mắt vô thần mà nhìn chằm chằm vào trần nhà hoàn toàn không muốn để ý đến nữ nhân đang không ngừng nói bên cạnh mình.
"A... tiểu bảo bảo tham gia đi mà. Mụ mụ năn nỉ đó, tham gia đi được không, chỉ lần này thôi." Nữ nhân ôm lấy cánh tay cô không ngừng uốn éo qua lại lắc lắc.
"Lý đạo, con nói là không." Hắc Hiểu Tinh thật sự chịu không nổi sự mè nheo của nữ nhân, kiên quyết đưa ra lời từ chối.
"Ah... số tôi khổ quá mà. Có duy nhất đứa con gái thế nhưng nó thà tham gia tiết mục của người khác cũng không thèm tham gia tiết mục của mẹ nó. A sao số tôi lại khổ như vậy." Lý Lệ Nhu nhìn thấy con gái cự tuyệt bản thân liền uỷ khuất ngã ra một bên còn lại của ghế sofa đưa tay gạt lệ trên khoé mặt dù cho nước mắt đều chẳng rơi một giọt.
Hắc Hiểu Tinh trầm mặt ngồi bên cạnh, cái nồi này đều tại nguyên chủ. Đang yên đang lành tự nhiên chạy theo bạch nguyệt quang tham gia cái gì tổng ghệ để đến bây giờ mẹ nguyên chủ chạy đến quấn lấy cô, muốn cô tham gia một game show do bà ấy đạo diễn.
"Được rồi, được rồi con tham gia, con tham gia là được rồi đi." Hắc Hiểu Tinh thật sự chịu không nổi khi mẹ nguyên chủ cứ quấn lấy cô như vậy. Điều này là còn chưa nói đến cha nguyên thân.
Ông ấy là một quân nhân phục vụ trong quân đội nên khi nhìn thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-yeu/2566338/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.