Edit: Hy
Sinh hoạt tựa hồ khôi phục lại bình thường.
Khúc Yến Ninh cứ cách hai ngày lại đi thăm Đại Hoàng, một phần do lo lắng mình không tuân thủ lời hứa, sẽ bị nữ quỷ tìm tới cửa, phần còn lại thật sự là do Đại Hoàng quá đáng thương.
Đại Hoàng dường như nghe hiểu lời Khúc Yến Ninh nói, từ ngày đó về sau, mỗi bữa đều ăn rất nhiều, lúc được trị liệu cũng rất phối hợp, ngay cả bác sĩ của bệnh viện thú cưng cũng nói, chưa từng gặp qua chú chó nào hiểu ý người như thế.
Hôm nay Khúc Yến Ninh theo lẽ thường bồi Đại Hoàng làm phục kiện xong, mới ra khỏi cửa bệnh viện, di động trong túi liền rung lên.
Lấy di động ra, Khúc Yến Ninh nhìn tin nhắn trên màn hình, chậm rãi mở to hai mắt ra nhìn.
Từ lúc thêm WeChat với em gái thổ hào, hai người chưa từng liên lạc với nhau, Khúc Yến Ninh chưa bao giờ nghĩ tới, cái số WeChat này sẽ có một ngày hữu dụng.
Tin nhắn của em gái thổ hào, nói đúng hơn là của nữ quỷ, rất đơn giản, lại khiến Khúc Yến Ninh suýt chút nữa ném văng điện thoại.
"Cảm ơn anh đã chăm sóc đại hoàng."
Trái tim kịch liệt nhảy lên, lòng bàn tay Khúc Yến Ninh lạnh lẽo, mồ hôi chảy ròng ròng suýt chút nữa là không cầm được di động, cậu hít sâu một hơi, vẫn cố gắng lấy hết can đảm trả lời tin nhắn, nhưng làm như vậy chung quy cũng không phải là cách.
"Cô là người hay quỷ?"
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-muon-lua-ta-nuoi-meo/2447202/chuong-7.html