Ồ hố.
Sao Tần Phong lại xuất hiện thế này?
Đến gửi phong bì à? Hay đại náo tiệc đính hôn?
Dư Bắc âm thầm cổ vũ cho Tần Phong.
Nhào zô!
Cướp chú rể đi!
Hạ Nhất Phàm cũng đừng nghệt ra như vậy!
Đi thôi!
Bỏ chạy nào!
Một tình tiết siêu kịch tính.
Tân lang đào hôn bạc tỷ của tiểu tử khố rách áo ôm*.
(*Chỗ này cố tình để kiểu truyện convert)
“Em cười cái gì?”
Cố Diệc Minh nghiêng người, thì thầm vào tai cậu.
“Hả? Em có cười đâu. Em cười cái gì cơ?”
“Miệng em ngoác tới tận mang tai rồi.” Cố Diệc Minh nhắc nhở cậu. “Một câu chuyện rối rắm, đau thương thế này, em đừng cười to quá.”
“…”
Cố Diệc Minh xem thường mình ghê.
Mình đâu phải loại hả hê trên nỗi đau khổ của người khác.
Dư Bắc theo dõi tình hình phía Văn Lam. Cô xiên một miếng hoa quả nhỏ, ăn từ tốn.
Người mẫu vất vả thật đấy, hết sức tận tâm với nghề.
Vì để giữ dáng, ăn cũng phải cắn từng miếng nhỏ.
Cô cắn mãi mà miếng táo chỉ hơi xước xát một chút.
“Ai vậy? Chắc là cậu bạn cùng phòng ký túc xá đại học còn lại của các anh nhỉ?”
Văn Lam đoán rất chuẩn.
Có lẽ đây là sự ăn ý khó lý giải giữa tình địch với nhau.
“Đúng, cô là vợ Hạ Nhất Phàm nhỉ? Đấy, cô xem Hạ Nhất Phàm kìa, đính hôn mà chẳng thèm báo cho tôi một câu. Có chiến hữu nào lại như vậy không?”
Tần Phong quệt mồ hôi, tự mình đi thẳng vào.
“Trông anh thế này, chạy bộ đến hả?”
Văn Lam hỏi điều mà Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1061010/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.