Lâm Bối Nhi bảo mình từng du học bên Nhật mà, ai biết được cậu ta có giận quá rồi phóng phi tiêu ninja không.
Phải tránh xa ra mới được.
Trốn sau Cố Diệc Minh.
Anh ấy không sợ bị đâm.
“Anh Diệc Minh.”
Lâm Bối Nhi tỏ vẻ không thể tin nổi.
Dư Bắc cũng chẳng rõ cậu ta đang sững sờ vì việc gì, không lẽ cậu ta ở ngoài nghe thấy những lời không nên nghe?
“Sao hai người cùng đi ra từ đó?” Lâm Bối Nhi hùng hổ hỏi.
Cố Diệc Minh hỏi ngược lại: “Bọn tôi nói chuyện ở trong phòng, có vấn đề gì?”
“Anh bảo không cho người ngoài vào phòng nghỉ cơ mà? Anh Diệc Minh, từ nhỏ anh đã ưa sạch sẽ.”
Dư Bắc vô cùng áy náy.
Việc này Lâm Bối Nhi còn biết, mình ngủ với Cố Diệc Minh bảy, tám năm mà chẳng hề phát hiện ra?
Cũng đúng thôi, mình là người đàn ông làm chuyện lớn.
Sao để ý mấy thứ vặt vãnh được?
Lâm Bối Nhi vẫn nói tiếp: “Tại sao anh ta có thể vào? Anh ta ngủ ở đây, đồ lót còn đặt cùng chỗ với quần áo của anh nữa! Em chỉ nghỉ trưa một tí thôi nhưng anh lại đuổi em?”
Cố Diệc Minh coi bộ cũng thấy phiền.
Vốn anh đã hay nóng tính.
“Cậu giống em ấy được à?”
“Sao em không giống? Lẽ nào anh ta sạch sẽ, em bẩn?” Lâm Bối Nhi không phục.
Cố Diệc Minh cau mày. Lúc mắt anh trũng sâu hơn, đôi lông mày gồ lên thì chứng tỏ anh đang rất tức giận.
“Tôi và Dư Bắc ở bên cạnh nhau tám năm rồi, tôi coi cậu ấy như em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060915/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.