“Sao nhiều thế?!”
Dư Bắc chưa bao giờ thấy nhiều số 0 đằng sau số 1 như vậy.
“Tập cuối ‘Tôi Là Diễn Viên’ có tỉ lệ người xem và lượt view trêи mạng cực kỳ cao, chương trình muốn cảm ơn.”
Hiểu rồi, nhờ Cố Diệc Minh giúp đỡ, mang tới sức nóng vượt xa dự kiến nên Dư Bắc được hưởng ké hào quang ảnh đế, thù lao đạt mốc một trăm ngàn tệ.
Dư Bắc nhìn số tiền, cảm thán: “Em nổi tiếng quá nhở!”
Chống tay lên đỉnh đầu.
Cố Diệc Minh dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy tấm thẻ, giơ thật cao, Dư Bắc xông tới giành lấy.
Đệt… Muốn nhảy lên đập cho anh một phát vào đầu.
“Đưa em!”
Cố Diệc Minh xấu xa nói: “Xin anh đi.”
“Xin… xin anh. Đưa em mau!”
“Gọi ông xã.”
Dư Bắc nghệt ra, lắp bắp hỏi: “Anh… Anh nói gì cơ?”
“Gọi ông xã đi rồi anh trả em.”
Cố Diệc Minh càng cười tợn.
“…”
Dư Bắc ôm tim, cái kiểu đùa lỗi thời của trai thẳng này.
Thế mà cậu lại thấy mùi thính hơi bị thơm…
Có lẽ là vì đúng mong ước bấy lâu của mình?
Dư Bắc ậm ừ mãi mới thốt lên lời: “… Đệt.”
Không nói được.
Ai thích thì đi mà gọi.
Dù sao tôi cũng chẳng bao giờ gọi vậy đâu.
Cả đời này sẽ không.
“Đã chẳng chịu nói lời ngon tiếng ngọt rồi còn chửi à?” Cố Diệc Minh vừa ép buộc vừa dụ dỗ nói: “Em có gọi không? Không gọi, anh không đưa. Qua phòng tài vụ của công ty có khả năng sẽ mất một nửa đấy nhé.”
“Cố Diệc Minh, đồ gian thương chết tiệt!” Dư Bắc tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-len-hot-search-vi-bi-than-tuong-tha-thinh/1060914/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.