"Ừ."
Nguyễn Anh Minh nhàn nhạt lên tiếng, lúc nhìn ra ngoài cửa sổ, trong hai con ngươi lóe lên vẻ đã đạt được rồi biến mất.
Suy nghĩ tới lui cả một đêm, anh cảm thấy mình đã thông suốt được một số thứ, nhưng vẫn cần chút thời gian để xác nhận lại, trước kia cho rằng sẽ rất thuận lợi, nhưng qua ngày hôm qua Thịnh Tâm Lan rõ ràng cố ý trốn tránh anh, anh phát hiện chuyện này vẫn phải tìm một lý do chính đáng.
Nguyễn Lập Huy lại rất đàng hoàng.
Sau ngày ấy, Nguyễn Anh Minh thường thường mang theo con trai từ nhà đến chơi, vào chủ nhật cũng sẽ đón cô và Thịnh Ái Linh đến biệt thự nhà họ Nguyễn, thậm chí đôi lúc hai người cùng hẹn một công viên ăn cơm dã ngoại hoặc đến khu vui chơi dạo một vòng, thời gian lâu dần, sống chúng vô cùng hài hòa.
Thịnh Tâm Lan đương nhiên cảm thấy mình hấp dẫn cái này hai cha con là do tài nấu nướng của mình, mà bình thường lúc ở chung, Nguyễn Anh Minh cũng có thề cho cô chút đề xuất trên điển lễ mừng trăm năm, ít đi mấy lần bị người trong công ty phủ quyết mất mặt, tất cả đều vô cùng công bằng.
- -
"Chị Cao, để chị đợi lâu rồi."
Trong phòng bao của quán cà phê bên bờ sông, một người đàn ông trẻ tuổi thả cặp công văn trong tay xuống, ngồi đối diện Cao Mỹ Lệ.
Cao Mỹ Lệ vốn đã chờ không còn kiên nhẫn rồi, thấy người đàn ông trước mặt, gương mặt lại càng trầm xuống: “Anh chính là thám tử tư mà Jason nói? Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-duoc-be-yeu/1703267/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.