Chương trước
Chương sau
- Mật Kết-

"Bé cưng, ngủ cùng không?"

Tăng Lý trầm mặc một lúc, cậu quét mắt một vòng người Phí Lập từ trên xuống dưới, thấy hắn chỉ mặc một cái quần đùi thì nói: "...Không lạnh à?"

Phí Lập:....Thật ra cũng khá là lạnh.

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Phí Lập, Tăng Lý tủm tỉm cười, gần đây cậu rất thích trêu Phí Lập – cũng to gan hơn rồi.

"Được thôi." Cậu nói.

Nếu đổi thành lúc bình thường chắc chắn cậu sẽ từ chối, nhưng tối nay cũng không biết vì sao lại muốn ở cùng Phí Lập.

Muốn ở bên cạnh hắn.

wtp Mật Kết

Đôi mắt vốn đang ảm đạm của Phí Lập nhanh chóng sáng lên, giống như một chú chó to xác đạt được mục đích, hắn cong môi cười.

Phí Lập nói: "Thế cậu đi tắm đi, tôi đi hâm cho cậu một cốc sữa, xem phim một lúc rồi đi ngủ? Bây giờ mới bày rưỡi thôi."

Tăng Lý không có ý kiến, quay về phòng lấy quần áo rồi đi tắm, Phí Lập hâm sữa xong thì bưng hai cốc sữa đi vào phòng Tăng Lý, leo phắt lên giường cậu ngồi uống sữa, ánh mắt không kìm nổi liếc về phía phòng tắm.

Bóng dáng quyến rũ của cậu chàng lúc ẩn lúc hiện, yết hầu Phí Lập lăn lăn, đỏ mặt nhìn sang chỗ khác, bắt đầu chọn phim.

Hắn cảm thấy bản thân sắp nhịn đến mức nổ tung rồi.

Cái này ai mà chống lại được chứ.

Tăng Lý tắm xong, mặc quần áo vào rồi bước ra.

Vừa bước ra khỏi cửa cậu đã nhìn thấy trong chăn của mình gồ lên một cục, nhìn lên phía trên Phí Lập đang đặt ipad lên trên đùi, cười với cậu.

Phí Lập vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình: "Đến đây đến đây, xem gì? Cậu tự chọn đi."

Cái này... cái này...

Tăng Lý gãi gãi má, chậm rì rì leo lên giường, nói với Phí Lập: "Cậu tự giác thật..."

Ngay giây phút ấy, cậu cảm thấy bản thân dường như đã nghe thấy âm thanh tan vỡ của linh hồn Phí Lập.

Cậu nhìn vẻ mặt của Phí Lập cứ như là đang phải chịu sự tổn thương cực lớn, không nhịn được vội vàng xua tay, cười nói: "Không... không sao, tôi nói đùa đấy."

Cậu sán lại gần, những ngón tay trắng trẻo chạm lên màn hình, rồi lướt.

wtp Mật Kết

Cái gáy trắng nõn mịn màng của thiếu niên ngay trước mắt, cậu lại vừa mới tắm xong mùi sữa tắm quanh quẩn ngay chóp mũi, điều này khiến trái tim hắn hơi ngứa ngáy. Chàng trai ấy ngay trước mắt hắn, nâng tay là có thể chạm tới, hắn chỉ cần đưa tay lên một cái là có thể ôm cậu, ôm cậu vào lòng mình.

Nhưng Phí Lập không dám.

"Xem... cái này đi?" Ngón tay Tăng Lý nhấn vào, ngẩng đầu nhìn Phí Lập, "Harry Potter, cậu... xem chưa?"

Phí Lập gật gật đầu: "Xem rồi, hay phết."

"Á... thế không xem nữa." Tăng Lý hơi thất vọng, thoát ra định đổi bộ khác, nói: "Trước kia tôi hay nghe mọi người nhắc đến... lúc ấy rất hâm mộ bọn họ."

Cậu gãi gãi đầu, ngại ngùng nói: "Tôi cảm thấy bản thân... không thể tham gia nổi vào câu chuyện ấy."

Tăng Lý hâm mộ những người đồng trang lứa bên cạnh mình.

Phí Lập thấy bản thân dường như đã nhìn thấy Tăng Lý vào lúc ấy, cậu bị cô lập khỏi đám đông, trên gương mặt ấy là khát khao hâm mộ, là đôi mắt sáng lấp lánh.

Khiến người ta đau lòng.

wtp Mật Kết

Hắn đè tay Tăng Lý lại, nhấn quay lại, nói: "Xem đi, sao lại không xem? Bộ này kinh điển lắm đấy, xem mấy lần cũng không chán, hay cực."

Tăng Lý cũng chẳng có gì tiếc nuối cả: "Không sao đâu, cậu đã xem rồi mà... lần sau tôi xem cũng được."

Nhưng Phí Lập lại không vui, hắn hy vọng Tăng Lý vui vẻ, hắn nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Tăng Lý, trái tim rung động, không nhịn được nữa bèn nghiêng người về đằng trước.

Môi chạm vào tóc cậu, gần như là dán sát vào đầu, hắn nâng tay chạm vào màn hình, nói khẽ: "Xem cái này đi, không phải là muốn chiều theo cậu đâu, tôi sao có thể để bản thân thiệt thòi chứ. Bộ này thật sự rất hay, xem cái này xem cái này."

Tăng Lý không nhận ra động tác phía sau của Phí Lập, gật đầu rồi ngồi thẳng người dậy, ngồi sát cạnh hắn cùng xem máy tính bảng.

Mở đầu phim Dumbledore xuất hiện.

Rất nhanh, ánh mắt Tăng Lý hoàn toàn bị bộ phim thu hút, xem cực kỳ nhập tâm.

Nhưng sự chú ý của Phí Lập lại chẳng để lên bộ phim, Tăng Lý xem phim, hắn nhìn Tăng Lý.

Không biết qua bao lâu, hắn nhẹ nhàng khoác tay mình lên vai Tăng Lý, kéo cậu dựa vào mình, kề sát vào tai cậu nói nhỏ: "Dựa gần lại đây xem."

Tất cả đều là lòng ích kỷ riêng.

Cơ thể Phí Lập rất ấm, Tăng Lý cực kỳ tự nhiên dán sát vào, không hề nghĩ nhiều, "Ừm" một tiếng rồi tiếp tục xem phim.



Trong phim Harry bị cả nhà dượng bắt nạt, Tăng Lý hơi nhíu mày, đầu cũng không ngẩng lên nói: "Bọn họ... sao lại xấu xa như vậy?"

Phí Lập cười, rõ ràng cậu nhóc này thời thơ ấu cũng không mấy tốt đẹp, nhưng lại vẫn có tình thần trượng nghĩa bênh vực kẻ yếu như vậy.

Hắn nghiêng đầu qua, tựa lên đầu Tăng Lý, đầu hai người kề sát bên nhau, chăm chú xem phim.

Phí Lập nói: "Ừm, rất xấu xa."

Tăng Lý nhìn hắn một cái, không biết Phí Lập tựa đầu vào cậu là vô ý hay là cố ý, nhưng hắn không trêu cậu... ngược lại còn cụp mắt xuống, xem ra là buồn ngủ rồi.

"Không muốn xem nữa à?" Tăng Lý hỏi.

Phí Lập mở mắt ra, khóe môi chứa ý cười: "Không... chỉ là dựa vào cậu thế này rất thoải mái, muốn được nhiều hơn nữa."

Tăng Lý đỏ mặt, yếu ớt nói: "Đừng... đừng đùa nữa."

Phí Lập cười, không nói gì.

Hắn đùa chỗ nào chứ, thỏ nhỏ.

wtp Mật Kết

Hắn thật sự thật sự rất thích cậu, thích đến mức bản thân hắn còn cảm thấy mình bị điên rồi, thích đến mức chỉ dám đánh bóng biên, lén lút thổ lộ tình yêu trong lòng mình.

Cậu nhắm mắt lại, một lúc sau hỏi: "Bộ phim này... kết cục có tốt không?"

Phí Lập dựa đầu sang bên cậu, hơi buồn ngủ nên nhẹ giọng hỏi: "Sao đột nhiên lại hỏi cái này?"

Tăng Lý nói: "Một câu chuyện hay thường... sẽ không có một kết cục đoàn viên."

Phí Lập mở mắt ra, vừa cười vừa dùng mũi cọ cọ cậu, nói: "Thế cậu còn hỏi tôi làm gì?"

Tăng Lý cười nói: "Nói không chừng thì sao."

Nói không chừng.

Điều Phí Lập lo lắng chính là cái này.

Nếu hắn tỏ tình, hạ quyết tâm theo đuổi Tăng Lý, nói không chừng sẽ thành công. Nhưng sau này, ở trong nước, ở cái thời đại này – sau này bọn họ, có thể toàn là niềm vui không?

Nếu không thể, lúc ấy người vì lòng ích kỷ mà kéo Tăng Lý xuống nước như hắn còn có thể chịu trách nhiệm được không?

Có lẽ cuối cùng Harry Potter sẽ nhận được một kết cục tốt, nhưng quá trình lại rất tàn khốc. Trong cuộc tranh đấu kia có vô số người hy sinh, vô số người hiến dâng chính mình, trải qua trăm ngàn trở ngại khó khăn, cuối cùng mới bước đến kết cục kia.

Phí Lập nói: "Xem tiếp đi, không nói trước cho cậu đâu, vẫn còn mấy tập nữa đấy, cứ xem từ từ."

Mười giờ, hết phim.

wtp Mật Kết

Đánh răng xong, Tăng Lý chui vào trong chăn, nhanh chóng bị cánh tay dài của Phí Lập ôm lấy, hơi nóng từ cánh tay truyền sang làm Tăng Lý buồn ngủ.

"Tập hai là gì?" Cậu hỏi.

Phí Lập ôm cậu, quay đầu tắt đèn ngủ đi, bên trong phòng bỗng chốc chìm vào bóng tối.

"Phòng chứa bí mật."

"Mai có xem nữa không?"

"Được, mai lên xe rồi xem." Phí Lập kéo chăn lên, hai cậu con trai ngủ chung trong một ổ chăn, sát cạnh bên nhau. Trong màn đêm đen hắn nhìn chăm chú gương mặt đang nhắm mắt ngủ của Tăng Lý, khóe môi khẽ nhếch lên, trái tim đập nhanh.

"Hay không?" Hắn tìm chủ đề để nói.

Tăng Lý mơ màng trả lời một tiếng: "Hay."

Giây phút này Phí Lập rất muốn hôn cậu một cái, nhưng hắn không dám, bèn kéo cậu sát vào người mình hơn.

"Buồn ngủ thì ngủ đi." Giọng nói dịu dàng của Phí Lập vang lên bên tai.

"Ừm...."

Một lúc lâu sau, đột nhiên cậu lại nói: "Có thể... gần thêm một chút nữa không? Hơi lạnh..."

- -Tăng Lý cảm thấy bản thân chắc chắn là say rồi, mới lưu luyến hơi ấm của Phí Lập như vậy, mới ích kỷ rồi lấy cớ để nói dối, nhưng sao có thể say được chứ, rõ ràng cậu chỉ uống có mấy ly rượu thôi mà.

Mà ngay cả trái tim cậu cũng say theo.

Phí Lập hơi ngẩn ngơ, Tăng Lý không biết câu nói kia đã khơi dậy ngàn cơn sóng trong lòng Phí Lập.

Sau đó hắn dịch sát lại hơn một chút, hai người gần như là dính liền lại thành một khối.

Trong màn đêm, hơi thở của thiếu niên đan xen vào với nhau.

Tăng Lý yên tâm hơn, cơn buồn ngủ kéo đến, không thể chịu được nữa. Cái ôm của Phí Lập giống như có ma lực vậy, trong nháy mắt tất cả những thứ bất an đều biến mất, ký ức về quán bar cũng tan thành mây khói.

Tăng Lý ngủ rồi.



wtp Mật Kết

Nhưng giờ phút này, Phí Lập lại không ổn lắm –

Hắn cảm thấy bản thân nhịn sắp nổ đến nơi rồi.

Một cây cột dựng thẳng lên trời.

Với lại hắn còn có thói quen ngủ khỏa thân, chỉ mặc mỗi cái quần lót.

Nhưng cũng may, có chân che đi, Tăng Lý không nhận ra sự khác biệt.

Hắn nhìn gương mặt ngủ say của Tăng Lý mà rầu rĩ, hắn nghĩ thầm thỏ nhỏ ơi thỏ nhỏ, cậu hại tôi thảm quá. Với tôi cậu chẳng có tí tự giác nào cả, cả người cứ đè hết lên người tôi, làm tôi muốn xơi cậu luôn ở đây ngay bây giờ.

Ôi.

....

Rạng sáng, cửa mở ra.

wtp Mật Kết

Thái Vũ dìu Thái Khang say rượu vào phòng, Thái Khang mím chặt môi, sắc mặt không được tốt lắm, đôi mắt tỉnh táo, chẳng giống như một người say rượu gì.

Bên ngoài vang lên tiếng đồ đạc va đập vào nhau đánh thức Phí Lập, hắn đoán chắc là Thái Khang về nên cẩn thận dịch ra khỏi Tăng Lý, đi ra ngoài.

Vừa mới mở cửa ra hắn đã nhìn thấy Thái Khang đang quỳ trước ghế sofa, nửa người vùi trên sofa, bộ tây trang trên người đã cởi mấy cúc ra, Thái Vũ đang lục đồ trong ngăn kéo.

"Nó sao thế?" Phí Lập không đóng cửa, hỏi.

"Uống say." Thái Vũ tìm ra một lọ thuốc, đổ vào cốc đưa cho Thái Khang ở bên cạnh, rồi quay đầu giải thích với Phí Lập: "Em cứ đi ngủ đi, không sao đâu, để anh chăm sóc nó. Nó thấy mình chơi đàn không tốt nên tâm trạng xấu thôi, uống ít rượu, không có chuyện gì to tát đâu."

Phí Lập chú ý đến tay Thái Khang được băng bó, nhíu mày nói: "Tay nó bị sao vậy ạ?"

Thái Khang ngoan ngoãn há miệng để Thái Vũ đút thuốc, không nói gì, cực kỳ yên tĩnh.

Thái Vũ: "À... đấm vào tường, anh thấy nó chơi hay mà."

"Anh thì hhiểu gì!" Thái Khang bỗng nhiên kích động, "Không tốt... kém hơn so với trước kia rồi... không tốt. Em không tìm thấy cảm giác... vô dụng rồi."

"Em chơi rất tốt mà, nào, há miệng ra, uống hết lọ thuốc này." Thái Vũ đưa thuốc đến bên miệng hắn, Thái Khang ngoan ngoãn uống."

Phí Lập hơi lo lắng cho hắn: "Nó sao thế, anh cho nó uống thuốc gì vậy?"

Thái Vũ: "Bình phục cảm xúc, không sao đâu, anh quen rồi. Em đi ngủ đi."

Nói cách khác, Thái Khang thường xuyên thế này.

wtp Mật Kết

Phí Lập không biết lại có chuyện thế này, hắn không yên tâm được, Thái Khang mở mắt ra nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, thấy Phí Lập mặc một cái quần lót màu đen, với lại hắn nhớ là... vừa nãy Phí Lập bước ra từ phòng Tăng Lý?

Thái Khang cười gằn: "Súc sinh."

Phí Lập: "??"

Thái Khang: "Trẻ nhỏ cũng không tha."

"...." Rõ ràng chỉ kém một tuổi?

"Mẹ, xem ra trạng thái của mày vẫn ổn lắm." Phí Lập bị hắn trọc tức đến mức bật cười, "Thấy thế nào?"

Thái Khang lắc lắc đầu, muốn đứng dậy, "Không sao."

Thái Vũ đỡ hắn đứng dậy, quay đầu nói với Phí Lập: "Em cứ đi ngủ đi, không còn sớm nữa, anh đưa nó đi tắm rồi ngủ, hai đứa mai về đúng không? Nghỉ sớm đi."

Phí Lập quay người về phòng: "Vậy được, anh cũng nghỉ sớm đi."

Ngày hôm sau, tàu cao tốc khởi hành. Phí Lập cầm máy tính bảng ngồi sát bên Tăng Lý, mở phim Harry Potter cho cậu xem, giữa trừng Tăng Lý nhận được một tin nhắn, là Tưởng Tu Vũ.

Nội dung ngắn ngọn dễ hiểu: "Nghỉ lễ quốc khánh, có muốn đi chơi cùng không? Còn nữa, tôi đã chuyển về rồi đấy (^v^)."

Tăng Lý cười: "...."

Phí Lập lén lút liếc sang, nhìn thấy thì vội vàng cướp lấy, cố tình gây sự: "Không đi không đi, chúng ta ở cùng nhau thì cần gì bóng đèn? Cứ nói không ở nhà."

Đương nhiên là Tăng Lý không phục, nhào sang giành giật với hắn một lúc lâu, cuối cùng dưới ánh mắt phẫn nộ của Phí Lập cố ý gõ một hàng chữ.

"Được, trưa tôi về đến nhà."

Phí Lập trợn mắt tố cáo: "Tăng Lý, cậu ngoại tình!!"

Tăng Lý vô tình: "...Ngoại, ngoại tình... đấy."

Phí Lập tức gần chết: "Giả dối, quá giả dối, tình yêu của chúng ta sao lại plastic như vậy?"

Tăng Lý bị hắn trêu cực kỳ vui vẻ.

08/01/2023
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.