Đầu thu, sau giữa trưa, trong ngõ nhỏ yên tĩnh không tiếng động, ánh mặt trời nhô cao còn kéo theo cái đuôi khô nóng của mùa hạ, lười biếng hạvài nét bút rực rỡ lên những táng cây ngọn cỏ đã bắt đầu khô vàng. Mọingười bị đuổi thẳng vào nhà, cố gắng tránh né từng luồng hơi oi bức phảra từ những hòn đá lăn lóc trên đường.
Trên vai cõng theomột gói nặng, Nghiêm Ngạn bước qua khúc quanh nơi góc đường. Từ xa đãnhìn thấy gian tạp hóa quen thuộc nằm dưới gốc cổ thụ đằng trước nhà.Trong gian tạp hóa nho nhỏ, bên trái bày bán quần áo cùng vài thứ rauquả tươi, bên phải bày bán chén đĩa chậu rổ, ở chỗ trên cùng là mấy thứson phấn linh tinh.
Giờ phút này, Vân Nông đang ngồi trongquầy hàng nằm dưới tàng cây, chống chọi không nổi với cơn buồn ngủ saugiữa trưa, đành dựa người vào thân cây mà ngủ. Từ trên ngọn cây rơixuống rất nhiều điểm nắng, rớt xuống người nàng tạo thành những quangảnh nhảy nhót bướng bỉnh. Nhưng nàng lại không hề bị ảnh hưởng, vẫn ngủthật say nhờ những làn gió mát dịu phả ra từ tàng cây. Mi mắt thật dàibuông xuống, bàn tay mát lạnh đặt hờ trên đùi.
Nghiêm Ngạnđứng bên cạnh nàng, cúi đầu nhìn khuôn mặt đang say ngủ của nàng hồilâu. Lúc này mới cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ khuôn mặt nàng, nhẹ giọng gọi:“Tiểu Nông.”
“Huynh đã về…” Vân Nong mơ mơ màng màng mở mắt ra. Thấy người tới là hắn, theo bản năng lập tức mỉm cười.
Hắn quay đầu nhìn thấy các hộ xung quanh đều đã đóng chặt cửa, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-buon/2924023/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.