An An bị cuốn vào một luồng ánh sáng từ cái laptop, cô rơi tự do trong vô định, đến khi mở mắt ra được thì từ xa đã nghe được tiếng vó ngựa phi nước đại đang tiến lại rất nhanh rất nhanh mà cũng rất gần cô, An Ancòn chưa kịp định thần lại mọi chuyện thì đã rơi trúng ngay vật gì, a không cô xác định lại là rơi trúng một người, mà y ta còn đang cưỡi ngựa. Về phía thái tử thì thấy một vật hình thù kì lạ từ không trung rơi xuống, y cố tình đánh ngựa thật nhanh nhằm né chỗ nó rơi, nhưng vẫn không tránh kịp cả hai đồng thời tiếp đất một cách không hoàn mỹ cho lắm, lăn mấy vòng trên đất. Và thái tử cũng xác định được là một tiểu cô nương, nhưng cách ăn mặc kì lạ vô cùng, khi cô đang bò dậy chuẩn bị đứng lên thì một mũi kiếm chĩa thẳng vào cô, cái người bị cô ngã trúng lúc nãy đang cầm kiếm hướng về phía cô, An An cũng đã từ từ bò dậy phủi đi lớp bụi đất trên người xuống, nhìn người trước mặt phong cách cổ trang, cưỡi ngựa, bên hong ai cũng mang kiếm... An An khóc không ra nước mắt, cô là tác giả của không biết bao nhiêu truyện ngôn tình xuyên không, giờ seo thấy hình ảnh này quen quá, cô buộc miệng chửi thề rất nhỏ:
- Mọe nó, đừng nói là xuyên không rồi chứ!
Người đang cầm kiếm có vẻ mất hết kiên nhẫn với cô, hắn dùng mũi kiếm nâng cầm cô lên, An An nhẹ nở nụ cười nịnh nọt, rồi dùng giọng chân chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-tieu-thuyet-lam-quan-chung/2698796/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.