Xe ngựa đến một quán trọ nhỏ, An An nhìn mọi thứ xung quanh rồi tiến vào quán trọ, tiếp cô là một cô nương rất xinh đẹp, An An cảm thán đúng là người cổ đại, đi đâu cũng gặp toàn trai xinh gái đẹp. Cô nương ấy tự giới thiệu là Thu Hà, nơi này là trấn Thành Tây, quán trọ Vân Lâu, phòng của cô nằm ở lầu 1, hướng ra phía bờ suối ở gần đó, rất đẹp! Đúng là tiên cảnh, không nghĩ là nhân vật quần chúng cũng được thăm thú những cảnh đẹp như thế này! Vài ngày tới lễ hội thưởng nguyệt thái tử sẽ được ban hôn cùng công chúa hoặc Hải Châu, vì tình tiết truyện có những thay đổi nên giờ cô không nắm chắc giữa hai người bọn họ, ai sẽ được trúng giải đặc biệt, An An chợt tỉnh ra, ngu ngốc việc gì phải lo nghĩ tới nam nữ chính gì nữa, dẹp đi. Thấy đói, An An bước ra ngoài gọi tiểu nhị đem thức ăn lên phòng, giải quyết xong bữa tối, giờ chuẩn bị đi ngủ thôi, đột nhiên cô thấy bụng quặn đau, hai chân dính dính, An An toác mồ hôi lạnh bà dì lại ghé ngay thời điểm này. Cô ngã ngồi lên bàn, đau chết cô mất, dụng cụ đâu có mang theo để lại phủ thái tử hết rồi! Hic...
- Công tử! Điểm tâm của người gọi!
Nghe tiếng của Thu Hà cô mừng như bắt được vàng, cô gọi nàng ấy vào, không ngần ngại mà nói mình là nữ nhi cho cô ấy biết, sau khi xử lí xong xuôi, An An đưa thêm 1 ít bạc cho Thu Hà rồi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-tieu-thuyet-lam-quan-chung/2698765/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.