Nhưng dù thế nào vẫn phải đào nó lên đã.
Phựt!
Một âm thanh trầm đục bỗng nhiên vang lên bên tai, lúc Vương Ly ngước mắt lên chính là nhìn thấy thú nhân hai tay nắm bụi cây, trực tiếp nhổ lên một mảng lớn.
Vương Ly vội vàng đứng dậy để tránh cát đất bay vào mặt.
Sự thật đã chứng minh cô lo nghĩ nhiều. Thú nhân sẽ không làm chuyện gây hại đến cô. Hắn đã chọn một bên khác, cũng chỉ giật lên một phần của bụi cây, hành động ngoan chuẩn nhưng thật ra động tác không lớn, không chỉ không làm đất cát văng tung tóe, còn đạt được hiệu quả tuyệt vời.
Sau khi rũ sạch đất cát bám trên gốc, hắn mới ném nó qua một bên cho Vương Ly, chính mình tiếp tục nhổ.
Quen tay rồi tốc độ liền càng nhanh. Khi Vương Ly còn chưa kịp lặt một củ kia xuống xem là hắn đã nhổ hết bụi cây gần đó lên. Trong quá trình đó không thiếu vài củ bị dính lại trong đất, Vương Ly trực tiếp đào mấy củ đó lên xem thử.
Củ nằm bên ngoài nhỏ hơn củ gần gốc cây, cũng tiện cho cô xem xét. Cũng đừng trách cô, đó là bởi vì đám củ kia quá lớn.
Vương Ly mang nó đến dòng suối, rửa sạch.
Giác Địch cũng đi theo.
Thời điểm Vương Ly đang phấn khởi rửa củ thì bỗng nhiên nghe Giác Địch quát lạnh một tiếng: "Ai?"
Vương Ly giật mình, không chút nghĩ ngợi ném củ trên tay xuống dưới chân, đứng nép bên người thú nhân cảnh giác nhìn xung quanh.
Xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592535/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.