Vương Ly gật gù ý đã biết. Từ đầu cô đã đoán ra được rồi nên mới không nói gì, cô chỉ tán thưởng thú nhân thật thông minh thôi, biết lập tức vận dụng. Nhưng lời cô nói cũng không có sai. Cô rất hiểu hắn. Cho dù hắn có thật sự dựa theo đó mà chọn thì cũng sẽ không quá chắc chắn, sau đó sẽ ăn thử trước.
Mà quả thật là như vậy.
Lỗ Sâm thì lại rất giật mình: "'Dã thú ăn được thì chúng ta ăn được?"
"Ừm."
Giác Địch nhàn nhạt đáp.
"Chúng ta ăn thịt dã thú được."
Vương Ly thiện tâm giải thích cho hắn.
"Chính là... Chúng ta ăn dã thú không có chuyện gì, cho nên thức ăn dã thú ăn cũng an toàn, suy ra chúng ta ăn được thức ăn của chúng nó?"
Lỗ Sâm lung ta lung tung rối loạn tổng kết lại, dáng vẻ còn rất bối rối. Vương Ly buồn cười nghĩ không biết liệu anh ta có hiểu mình đang nói gì không, nhưng chung quy là nói không sai, cho nên cô gật đầu.
"Ra là vậy."
Thú nhân mèo lớn như được khai sáng, dáng vẻ ngốc vô cùng.
Đã biết thú nhân đều rất đơn giản nhưng lần nào Vương Ly cũng thấy buồn cười.
"Anh ăn thử xem."
Trong lúc nói chuyện cô đã nhặt xương cá ra, gắp một miếng thịt cá đưa lên miệng thú nhân nhà mình.
Con cá kia thật sự rất lớn, chưa chắc cô đã ăn hết, nhưng có thể chia sẻ cho mọi người cùng nếm thử, để họ biết rằng cá ăn rất ngon.
Giác Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592530/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.