"Ừm."
Lỗ Sâm nhỏ nhẹ đáp lại giống cái. Ánh mắt hắn nhìn hình thú kia của Giác Địch cũng không có chê bai cho dù chưa chắc hắn đã cảm thấy nó tốt. Dù sao họ không phải là đồng loại.
Nhưng có một sự thật mà hắn cho rằng, Giác Địch không hề yếu như mọi người đã nghĩ.
"Giác Địch!"
Thời điểm họ đang ca thán đó có người bị làm lơ muốn nổi điên rồi.
Đồ Khải chỉ kém một bước chạy lên ứng chiến, hai mắt trừng trừng, cả người bừng bừng sát khí nhìn Giác Địch.
Thật ra thì, ừ... Chẳng liên quan gì đến Giác Địch cả, đó là sự lựa chọn của Vương Ly mà. Suy cho cùng chỉ là vì người Vương Ly chọn không phải hắn, trong khi hắn đã chắc mẩn trong lòng người chiến thắng là mình rồi. Hắn còn đang đợi để chế nhạo Giác Địch, kết quả... Người bị vả mặt là hắn. Thú nhân ngang ngược như Đồ Khải làm sao chịu được.
Hắn không thể tính toán với Vương Ly, đương nhiên chỉ có thể tìm Giác Địch.
"Ta muốn khiêu chiến với ngươi!"
Hắn giận dữ rống lên, cả người cũng biến thành một con sư tử một sừng oai vệ.
Xét về mặt thú hình, Đồ Khải chẳng hề kém ai, còn ẩn ẩn hơn hẳn Giác Dịch, vừa cường thế vừa hùng hổ dọa người. Cho nên gắn mới hay dùng hình thú áp chế Giác Địch. Khí thế của hắn lúc này bùng nổ ầm ầm khiến người ta cảm thấy ngộp ngạt khó thở.
Đối với lời khiêu chiến của hắn đám thú nhân vô cùng phấn khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592515/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.