Xẹt!
Như một tia chớp lướt qua khe hở giữa những rặng đá, một con gì đó không nhìn rõ hình dạng đánh tới chỗ
Vương Ly đang khom lưng nhặt trứng không hề phòng bị.
"Cút!"
Giác Địch hét lên một tiếng đầy giận dữ, tốc độ cũng nhanh không kém chắn ở giữa Vương Ly và con vật kia, cái đuôi không khác gì tàn ảnh đánh bay nó.
Bốp!
Con vật bay ngược về sau, đập vào vách đá gần đó khiến cho vụng đá rơi lộp bộp từ trên cao xuống. Bụi mù bốc lên.
Biến cố này diễn ra quá nhanh, đến cả Lỗ Sâm cũng không kịp phản ứng. Lúc nhìn lại thì mọi chuyện đã rồi.
"Đừng thất thần! Chúng nó vẫn còn!"
Giác Địch gầm lên, đồng thời dùng chân đá bay một con nữa.
Lỗ Sâm bị hắn quát đến nhức óc, nhưng phản ứng cũng rất nhanh, lập tức từ trên cao lao xuống, vừa lúc cản ở trước mặt Kiệt Tây, đập bay một con vật.
Sau đó là một trận binh hoang mã loạn khi không ngừng có kẻ địch tập kích bọn họ, số lượng khá đông khiến Lỗ Sâm cũng có chút luống cuống tay chân.
Sau mấy giây giật mình Vương Ly núp ở phía sau rốt cuộc có thời gian đi nhìn hình dạng của kẻ địch đã đánh lén bọn họ.
Đó là một con thú nhỏ cỡ con mèo trưởng thành nhưng toàn thân gầy sộp, làn da nhăn nheo màu xanh tím.
Chúng nó không ngừng bị đập bay, dính vào tường đá nhưng có vẻ không hề hấn gì nhiều, sau một hồi choáng váng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592498/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.