Ngọc cậu nhĩ cách gì đi chứ -Nhung bèn lên tiếng.
Nhung cậu ở đây dạy dỗ tên kia một bài học nhé tớ đuổi theo chị bella cho –suy nghĩ một lúc cuối cùng tôi cũng nảy ra sáng kiến, sau khi dặn dò Nhung và chị Phương xong tôi liền chạy đi.
Chị bella –tôi chạy xung quanh rừng tìm chị Nhưng chẳng thấy đâu, đang lúc tuyệt vọng thì thấy một bóng người đang ngồi dưới gốc cây.
A chị bella –tôi kêu lên vội chạy thật nhanh về bóng người đó.
Ngọc! –quả không sai đó là chị bella.
Chị thật là, tự dưng bỏ đi làm em lo muốn chết –tôi dừng lại thở hồng hộc.
Chị sẽ không quay lại đó đâu em đừng lo –chị bella tức giận lên tiếng.
Chị đừng giận quái vật nữa hắn chỉ lỡ lời thôi mà –tôi thở dài ngồi xuống cạnh chị.
-lỡ lời ư? Lỡ lời mà đuổi chị ư? Lỡ lời mà làm chị bị tổn thương ư? Hắn có hiểu được cảm xúc của chị lúc đó không?!hức… hức.
Chị bella –tôi sững người nhìn những giọt nước mắt đua nhau trào ra từ hốc mắt của chị.
-Em có biết không…chị thự sự rất cô đơn
Hả -tôi ngạc nhiên không tin vào tai mình, một người thông minh xinh đẹp như chị mà không có bạn bè ư? Vô lý!
Bởi vì chị rất lập dị -chị mỉn cười chua chát giải thích, sau đó ngước nhìn lên bầu trời nói tiếp –họ cho rằng cha con chị bị điên, nhưng chị biết cha chị không như vậy ông ấy rất tài giỏi, tuy cha chị rất hậu đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-gioi-co-tich/2881298/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.