Quý Thanh Thức trở về phòng để túi thuốc trên bàn trà. Lấy trong tủ quần áo túi đựng cà vạt, nhìn trái nhìn phải, rối rắm.
Cô không muốn lên tầng 15, càng không muốn đến phòng của Chung Nhiên.
Nhưng Cao Thừa Thánh và Thi Húc đã chạy, rối rắm 10 phút, cuối cùng cô mới cầm hai túi đi lên.
Khách sạn này kinh doanh chính là tổ chức sự kiện, nên từ tầng 8 đến tầng 15 là phòng nghỉ phải có thẻ quẹt mới có thể lên. Trên tầng 15 có 4 phòng nhưng chỉ có Chung Nhiên ở một mình trên đó.
Quý Thanh Thức không thể hiểu vì sao anh lại có thói quen bao trọn cả tầng, nhưng ngẫm nghĩ lại, thế giới của người có tiền cô không thể lý giải được.
Thang máy đinh một tiếng, dừng ở tầng 15. Quý Thanh Thức còn chưa đi ra khỏi thang máy đã nghe thấy tiếng khóc đứt quãng của cô gái nào đó ngoài hành lang.
Quý Thanh Thức dừng lại.
Tiếng khóc này cùng với hành lang trống rống trên tầng 15 càng làm mọi thứ trở lên quỷ dị.
Cô không nghe thấy âm thanh nào khác, bỗng dung lạnh cả sống lưng, bước đi hai bước thật nhẹ, vừa muốn ló đầu ra xem thì nghe thấy giọng không kiên nhẫn của Chung Nhiên: "Buông tay."
Quý Thanh Thức: "..."
Cô theo bản năng nhìn về hướng phát ra âm thanh, Chung Nhiên đang dựa trên tường, đứng trước mặt có một cô gái, đang kiễng chân ôm cổ anh, chôn mặt ở vai anh khóc như mưa.
Quý Thanh Thức không nhìn lại, nhanh chóng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tuc/2530631/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.