Xét thấy nếu y cứ tựa vào mình ngủ một đêm như thế này sẽ không tốt cho xương cổ và cột sống , Thương Huyền vòng tay qua eo y, ôm người về phòng. 
Tư thế ngủ của Liên Tư Vũ không được tốt, chân gác lên chân, tay đặt trên eo hắn. 
Thương Huyền không ngủ, hắn cười khổ, nhưng vẫn dung túng hành vi của Liên Tư Vũ. 
Trợn mắt nhìn trần nhà, bên cạnh là một thân thể ấm áp, hô hấp đều đặn. 
Khoảng cách quá gần, khiến nhịp tim của Thương Huyền đập nhanh, có chút khẩn trương và hồi hộp. Buổi tối thị giác bị hạn chế , khiến các giác quan còn lại mẫn cảm hơn nhiều, cho nên Thương Huyền bị dày vò một đêm. 
Liên Tư Vũ chẳng biết gì, vẫn cứ an lành ngủ trong lòng hắn.Dù sao đã ngủ cùng nhau mấy thế giới, y không thấy có gì lạ. 
... 
Sáng sớm. 
- Ngáp... 
Liên Tư Vũ che miệng ngáp dài, chợt nhận ra có chỗ không đúng, y cứng nhắc nhìn xuống. 
Mình vậy mà gối lên ngực Thương Huyền! 
Liên Tư Vũ cố gắng làm bản thân trấn tĩnh lại, sau đó rón rén xuống giường, vào wc rửa mặt. 
Nước lạnh khiến y thanh tỉnh, trí nhớ trước khi ngủ quay về. 
Còn may, y chỉ ôm ôm xoa xoa thôi, cũng không làm gì quá đáng. 
Vì vậy Liên Tư Vũ không chút áp lực rửa mặt đánh răng rồi ăn sáng. 
Thương Huyền cũng đã dậy, đối với chuyện hôm qua cũng làm như không biết. 
Không khí hòa hợp nhẹ nhàng. 
Tiểu Thiên Sứ lại cùng Tiểu Ác Ma giỡn chơi, nhảy nhót khắp nhà. 
Liên Tư Vũ lại muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737126/chuong-105.html