Sáng sớm hôm sau... 
- Tư Vũ, tỉnh thôi. 
Có người nhẹ nhàng lay lay y, Liên Tư Vũ mơ màng nâng mắt. 
- Ủa? Sao mắt cậu lại sưng như vậy? 
Thư Phùng ngạc nhiên nhìn đôi mắt sưng húp của Liên Tư Vũ. 
- Chỗ tôi có chút thuốc, bôi xong sẽ không sưng nữa, haizzz ... sao mắt cậu lại... 
Thư Phùng vừa lấy thuốc ra, vừa lải nhải. 
- Cảm ơn. 
Liên Tư Vũ tinh thần uể oải nhận thuốc, ánh mắt vẫn có chút vô hồn... 
- À... ba ba tôi, anh biết ông ấy ở đâu không? 
Nhắc đến ba ba, ánh mắt Liên Tư Vũ lấy lại chút tiêu cự. 
- Cái đó... tôi cũng không biết. 
Ngập ngừng hồi lâu, Thư Phùng vẫn quyết định giấu kín chuyện này. 
- Nói cho tôi biết đi... 
Liên Tư Vũ nhìn thẳng vào mắt Thư Phùng. 
Sững sờ chốc lát, Thư Phùng cuối cùng vẫn là không nhịn được ánh mắt của y, nói nhỏ. 
- Trong cuộc chiến đấu cuối cùng, cha của cậu đã bị Huyền ... giết... nhưng anh ấy không cố ý! Cha cậu quá cứng nhắc không chịu đầu hàng, cũng không đồng ý tiêm virus tang thi cho nên... cho nên Huyền mới bị buộc phải ra tay... 
Có lẽ không đành lòng đả kích y, giọng nói của Thư Phùng càng càng nhỏ. 
- Haha...hahaha... 
Liên Tư Vũ cúi đầu ôm mặt, tiếng cười vụn vặt tràn ra, kèm theo từng tiếng nấc... 
- Cậu, cậu... 
Thấy Liên Tư Vũ khác thường, Thư Phùng luống cuống. 
- Cút! 
Liên Tư Vũ vẫn vùi mặt vào lòng bàn tay, giọng nói lạnh đến cực độ. 
- Tư... 
- Tôi nói, cút! 
Liên Tư Vũ chợt ngẩng đầu, hốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tran/1737073/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.