Vì bắt buộc Sấu con rèn luyện nên Lạc Thiên mới bắt buộc nó mang vác nặng nề, chứ nếu với sức lực của quái Mãng lúc này thì vác mười mấy ngàn cân vẫn chạy băng băng binh thường. Việc di chuyển trận địa rất là nhẹ nhàng, nhìn Tiểu Ngạc ngủ ngáy khò khò làm tâm tình Lạc Thiên cũng buồn ngủ lây. Hắn lấy đá chặn cửa hang rồi cũng ngủ giáo. Thế nhưng hắn ngủ không lâu, chừng này thịt Linh cẩu chưa đủ để hắn lâm vào mê muội sâu. Nội thị bản thân hắn thấy linh khí trong kinh mạch đã tràn đầy quá cửu phân, thân thể cũng dài ra hơn một chút vào khoản 4 trượng ba, bốn trượng bốn gì đó.
Bò khỏi hang động, hắn lại đi săn, nhưng lần này là một mình, tiểu Ngạc ngủ say không biết lúc nào mới tỉnh. Hắn không thể phí thơi gian được, một mình hắn đi săn thì hiệu suất cao hơn vừa đi săn vừa giáo tập sấu con rất nhiều. Thường thì một mũi tên xuyên đầu là một coi mồi đi tong, một tuần trời hắn săn được gần 150 con mồi. Dù là hong khô thịt rồi giảm trọng lượng rất nhiều cũng lên đến mấy vạn cân thịt rồi. Lạc Thiên quyết định thu tay, vì có săn nữa cũng chả có sức mà mang về. Mấy ngày nay hắn chặt gỗ lọc vỏ cây phơi khô, sấy khô các kiểu dự định tạo một cái xe. Đến khi nào đi về thì bắt Tiểu Ngạc làm cu ly kéo xe. Thế nhưng phiền phức lại lần nữa tìm đến cửa.
Hai con yêu điểu bất nhập lưu xuất hiện, Lạc thiên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-thien-ky/2374125/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.