- Người ta tên Tiểu Hồng Hồng... đuổi theo... song Ưng báo thù cho đại ca là Đại Hồng hồng... cơ mà đánh không lại... còn suýt chết. Thấy đại ca cường đại Hồng Hồng đến hỏi thăm... không ác ý...
Con Hồng mãng này thần niệm truyền đi ý tứ có vẻ trúc trắc, thế nhưng ý nghĩa thì đầy đủ và khá phức tạp, chứng tỏ linh trí của nó cao hơn Tiểu Ngạc rất nhiều. Mà nhìn kĩ thì toàn thân lân phiến của nó lỗ chỗ bong, vết thương rõ rành do Ưng loại gây nên cũng chỉ mới lành mà thôi.
- Ồ thế ngươi sống ở đâu, ca ca ngươi chết thế nào, ngươi còn người nhà không..?
- Nhà Hồng Hồng ở hỏa sơn phía đông bắc cách đây một ngày đường. Nhà Hồng Hồng có hai anh... giờ còn mỗi Hồng Hồng thôi. Chuyện cách đây ba tháng.....
Qua thần niệm trúc trắc của con Hồng Mãng thì Lạc Thiên hiểu được chuyện ba tháng trước đây hai con hồng Mãng ra ngoài kiếm ăn gặp thiên địch là song Ưng khủng bố vừa rồi. Không địch lại, con Hồng Mãng anh bị bắt mệnh môn 7 tấc rồi bị mổ chết trên không trung. Con Hồng Mãng em tranh thủ chạy trốn nhưng cũng trọng thương. Ngay khi bình phục nó tiềm hành tìm cách đánh lén song Ưng nhưng một con trườn dưới đất một con bay trời nên vô kế khả thi. Ngày hôm nay nó bất ngờ thấy được trận chiến đấu của Lạc Thiên trong lòng thật rung động. Việc mà hai anh em nó không làm được vậy mà Lạc Thiên thiếu chút nữa giết cả song Ưng, vì sùng bái mà nó đến đây học tập.
Lạc Thiên đầu đầy Hắc tuyến không phải biết nói gì với con Hồng Mãng này, một là nó quá khờ và ngây thơ ngu ngốc, hai là nó giả heo ăn thịt hổ. Nên biết thế giới dã man này là mạnh được yếu thua, quan hệ của sinh vật nơi đây là con mồi hoặc kẻ đi săn. Chả nhẽ con Hồng Mãng này không biết nó chính là thức ăn ngon trong mắt Lạc Thiên. Ăn nó xong Lạc Thiên sẽ bay vọt cả đại cấp độ... để thử xem con Hồng Mãng này ngu thật hay đóng kịch Lạc Thiên nhịn đau cắt một nửa thịt đùi Ưng linh khí bức người vứt cho nó.
- Ăn đi, coi như trả thù cho ca của ngươi.
Ánh mắt Hồng xà nhìn miếng thịt Ưng nồng đậm thống hận, không do dự mà nuốt vào. Sau một hồi lắc lư quả như dự đoán con Hồng Mãng lăn ra ngủ như chết. Lạc Thiên choáng mẹ rồi, nếu là đóng kịch thì quá nhập vai rồi. Hắn quyết định thử lần cuối cùng, sát ý dày đặc tỏa ra từ cơ thể hắn tay cầm cốt đao đâm thẳng vào mệnh môn bảy tấc của Hồng Mãng.... Phụp một tiếng, tiểu cốt đao ngập lút toàn thân trong đất chỉ cách mệnh môn Hồng Mãng 1 thốn mà thôi. Đến lúc này thì Lạc Thiên hoàn toàn tin tưởng mình gặp được một con rắn ngu si chính hiệu.
Khệ nệ vác Hồng Mãn lên Quái Mãng lê cái thân be bét máu bò về phía hang động nơi tiểu Ngạc đang ngủ. Vận đại thạch chắn cửa hang hắn vứt bừa Hồng Mãng một bên rồi nuốt chỗ thịt còn lại của Ưng đùi, hắn cũng cần ngủ, cần ôn dưỡng vết thương. Lần này bị thương quá nặng rồi.
Không biết hắn ngủ bao lâu cơn đói bụng khiến hắn bừng tỉnh giấc. Mở mắt ra đập vào mặt là một cái đầu đại mãng đỏ dực, hai mắt chớp chớp ngây ngô, cái lưỡi đỏ thò ra thụt vào. Tiếp theo là một luồng thần niệm truyền vào não bộ của hắn.
- Ba ba tỉnh.... tỷ tỷ dẫn đi chơi... vui cực.... nhà tỷ tỷ to.... đẹp hơn Long Phủ... nhưng nóng... Ngạc Ngạc không ở lâu được...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]