Chương trước
Chương sau
Quay lại với tình cảnh Lạc Thiên lúc này, hắn đã mất khống chế mà cuồng bạo đến cực điểm. Long loại đặc thù tính là phun vân nuốt vũ, vân vũ ở đây không phải chỉ là mây, mưa do hơi nước mà thành, vân vũ có thể là thủy vân thủy vũ, nhưng cũng có thể là năm loại ngũ hành khác. Ví dụ như lúc này đây bản chất Lạc Thiên là hỏa Long, có thêm kinh mạch thủy tính nhưng lại là của nhân tộc thế nên khi Long tính kích phát thì thuần túy là hỏa Long.

Long nhan tức giận thiên địa biến sắc, dị tượng hiện, hỏa vân lăng không mà xuất hiện trên bầu trời. Từng đám từng đám lửa đỏ dực như có linh trí mà lượn vòng, Đám mây lửa vần vũ trong không trung như thể hiện tâm tình phiên giang đảo hải của Lạc Thiên Lúc này. Tay hắn không ngừng đập vào Âm Dương Long Thung ý đồ phá vỡ cái Ấn Bảo chết tiệt này, vậy nhưng vật này cứng rắng đến đau răng, móng vuốt không có một chút hiệu quả nào.

Thua keo này ta bày keo khác, vậy là Yêu Nhận ra loạn chém Âm Dương Long Thung, nhưng là một vết xước cũng không xong. Tình cảnh lúc này rất quái dị, một con Giao Long gào thét rống giận trên bàu trời, phía đỉnh đầu nó là hỏa vân vần vũ, xung quanh là hỏa vũ dăng đầy, trong thế giới hỏa diễm khủng bố mà không thiếu phần tráng lệ đó một con Quái Giao Vẫn Mải mê mà chém loạn vào một cái Ấn nhỏ xíu không thôi.

Môn nhân Càn Khí Môn chứng kiến đủ chuyện hoang đường của môn phái tròn thời gian 1 năm trở lại đây. Thế nhưng thiên địa dị biến theo giống giận của Long Gia thì nằm ngoài tầm hiểu biết và chịu đựng của não bộ. Chính lý do này khiến toàn bộ môn nhân Càn Khí Môn đứng hình tại chỗ không có suy nghĩ gì tiếp theo. Ngay cả Tiểu Sư Thúc đứng nhìn dị biến thiên tượng cũng tỏ ra một tia kiêng rè hiếm thấy.

Đúng lúc Lạc Thiên như không thể khống chế tâm tình mà rơi vào Ma Chướng thì một tiếng hừ vọng ra từ Âm Dương Long Thung đánh thức hắn dậy. Bầu trời hỏa vân bỗng nhiên trở nên yên ả, hỏa vũ biến thành thưa thớt hơn nhiều.

“ Ngươi bình tĩnh nghe ta nói, Nếu không có Âm Dương Long Thung thì giờ ngươi đang làm gì và ở đâu, có lẽ là chết già ở Mạt giới hạ hạ hạ đẳng mà ngươi đang sống đi, vì không muốn ngươi hiểu nhầm mà ta phải hi sinh quá nhiều pháp lực tiến hành vượt giới câu thông với ngươi..... nghe lão phu nói đây.... ngươi biết vật ngươi đang cầm là gì không đó chính là Yêu Hoàng Ấn của Viêm Đế thủa khai thiên lập địa dùng Bổ Thiên Thạch tạc ra ba cái Ấn Nhân Hoàng Ấn, Thiên Hoàng Ấn, Địa Hoàng ấn, còn thừa một chút tiện tay mà tạc ra yêu Hoàng Ấn là cái mà ngươi đang cầm. Ba cái chính ấn thuộc về ba người cường hoành nhất vũ trụ đó là Thiên Hoàng Ấn nằm trong tay Ngọc Hoàng Đại Đế trấn áp khí vận thiên giới. Nhân Hoàng Ấn nằm trong tay Hậu Nghệ trấn áp khí vận nhân gian giới. Địa Hoàng Ấn nằm trong tay Diêm Ma La Già trấn áp khí vận U minh giới. Ba nhân vật phong vân này đánh ân oán dây dưa đánh nhau túi bụi tạm thời không nói đến.... nhưng ngươi cũng đủ biết mấy cái ấn này có thể trấn áp chư thiên thì cường hoành đến mức nào chứ. “ Lão khọm nói một tràng cũng làm cho Lạc Thiên nguôi ngoai. Nói cũng phải, nếu không có Âm Dương Long Thung hay là yêu Hoàng ấn thì giờ đây Lạc Thiên có lẽ là một công chức nhà nước nhàm chán ngày đi tối về, chờ đến trăm tuổi thì lên vàn thờ thôi. Cuộc sống của hắn lúc này mới là đặc sắc và đáng để tận hưởng.

“ Nói như vậy cái Yêu Hoàng Ấn này tại sao lại kém như vậy hại chết chủ nhân... sao lão già ngươi không đem một trong ba cái chính ấn cho ta mà lại thẩy ta cái mặt hàng fake này”.

Ở một nơi rât rất xa vị trí này của Lạc Thiên, có lẽ là ức ức năm ánh sáng đi, tại một tòa đảo nổi trôi lửng lơ trong biển mây, trên đảo nổi là chim phượng hót, thải vân ngũ sắc, lầu các ngọc thạch sáng lấp lánh. Bên hồ là một mĩ nam tử đang phẩm trà cùng một vị nữ tử xinh đẹp như tiên. Mĩ nam tử mắt sáng, mũi cao mày như khiếm, môi hồng răng trắng tóc mây phiêu dật, nói chung là phong độ bức nhân. Cùng mĩ nữ xinh đẹp như tiên tử ngồi trong một lâu các bên cạnh là hồ nước xanh trong như gương sáng.

Cả hai đang mặn nồng tán tỉnh nhau, kẻ đàm chuyện vui, người mặt hồng e lệ cười duyên. Thế nhưng con mẹ nó dị biến nổi lên, một ngụm nước trà từ miệng mĩ nam tử phun thẳng vào mặt mĩ nữ không thương tình. Mĩ nữ mặt tím như gan heo trợn trừng mắt phượng, ngón tay run rẩy chỉ thẳng vào mặt nam tử mà run rẩy “ Thiên Vân Tử... ngươi... ngươi dám sỉ nhục bản cung.... người đâu bắt nghịch tặc”.

Sau tiếng hô yêu kiều của mĩ nữ là giáp binh tứ phía không biết từ đâu xông ra, hung thần ác sát, đao kiếm sáng loáng lao về phía mĩ nam tử. Mĩ nam tử xoa tay muốn giải thích nhưng có vẻ không kịp đành trở tay lăng không xuất hiện một thanh kim sắc phi kiếm. Một kiếm hoành không xé ra kết giới rồi biến mất, phía sau vẫn còn vương vất âm thanh” truy cho ta, thông báo thành vệ quân, có lật tung cả nhị thập nhất thiên cũng phải truy ra tên hỗn đản Thiên Vân tử này, sống thấy người... chết... à mà không được đánh chết”.. Mĩ nữ rống giận một câu yêu kiều ra lệnh rồi phất tay áo bỏ đi.

Nói lại Thiên Vân Tử vừa chạy vừa hổn hển lẩm bẩm” bố tổ cha nó rau sạch đến miệng còn không chén được, chỉ tại tên tiểu tử khốn nạn. Chờ ngươi lên tới thiên giới ta cho ngươi đẹp mặt.”

Lúc này tại Vô tận hải sau một lúc không thấy đối phương đáp lại thì Lạc Thiên cũng coi như chấp nhận hiện thực mà lẩm bẩm: “ Bố tiên sư lão khọm gặp lại là ông tẩn mày chết”

Ngay khi đó Âm Dương Long Thung lại chớp lóe: “ Tiểu tử ngươi giỏi a, giỏi a.... định tẩm ta. Ngươi biết ta đẳng cấp gì chăng, là Đại La Kim Tiên đó... chờ ngươi tiến nhập Thiên giới ta đảm bảo hảo hảo chiêu đãi từng khớp xương của ngươi” Giọng điệu lão khọm bỗng trở nên trẻ chung vạn phần, kèm theo là nghiến răng nghiến lợi đạo.

“ Ha ha.... Lão nhân gia ngài hảo... đùa, chỉ la đùa mà thôi, đại nhân không chấp tiểu nhân a. Tại đây tiểu tử bồi tội.... ha ha ha” Lạc Thiên cười làm lành, đùa cái gì Đại La Kim Tiên nghe danh đã thấy khủng mẹ bố rồi. Mặc dù không biết Đại la kim tiên là đẳng cấp bao kinh khủng thế nhưng ít nhất là phải hơn Lạc Thiên rất rất nhiều đẳng cấp, bởi vì nó có một chữ tiên a.

Cái giới này đỉnh phong là Hợp Thể kỳ nếu đột phá sẽ tiến vào Luyện Hư kỳ phi thăng linh giới, đây là một giới quá độ để lên thiên giới, tại đây tu sĩ cố gắng tu luyện thành Độ Kiếp sau đoa đột phá Độ Kiếp kì mới có thể thành tiên để tiến vào Thiên giới. Còn cảnh giới sau Độ Kiếp Lạc Thiên Không biết, Tiên cấp có bao phân chia thì hằn không rõ thế nhưng Đại La Kim Tiên có vẻ không phải là hạ cấp tiên nhân. Tính ra đối phương phải hơn mình thất đại cảnh giới, nghe đến mà tê răng, quá đáng sợ.

“ Không lèm bèm với tiểu tử ngươi, lên thiên giới chắc chắn ta phải đập ngươi một trận nên thân... chuyện này không bàn cãi. Lý do ư đó chính là vì ngươi nói năng lung tung làm ta sặc nước trà phun vào mặt Mộng Dao tiên tử... mẹ kiếp ngươi đáng lẽ tối nay ta có thể thoải mái song tu giờ đây bị thiên binh của cả Nhị Thập Nhất Thiên đuổi bắt.... ngươi đáng đánh không” Thiên Vân Tử nghiến răng nghiến lợi.

“ Ơ ngươi phun nước liên quan gì ta ma đòi đánh..... vô lý” Lạc Thiên gắng cãi láo một phen. Mẹ nó phải trối trách nhiệm không thì chết không chỗ trôn a.

“ Không dài dòng, chờ ăn đòn đi... ấn kí của ta sắp phai hết nên tranh thủ nói ngươi rõ mọi chuyện tránh dẫn đến sai lầm như ta đã gặp phải”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.