Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Biết là đến đoạn quan trọng liên quan tánh mệnh than gia cần phải chú ý, thế nên Lạc Thiên không dám cãi láo mà dụng tâm lắng nghe. “ Muốn cho vận khí không tuyệt mà dẫn đến vận rủi quấn thân thì có ba cách khác nhau. Hiệu quả ra sao thì tùy ngươi chọn lựa. Mặc dù Yêu Hoàng Ấn chỉ là tiện tay dùng mảnh nhỏ bổ thiên thạch chế ra nên không có công năng trấn áp cả một giới như tam ấn còn lại nhưng hiệu quả trấn áp vận mệnh cho một tông, một vực là dư sức, còn mạnh hơn nhiều các cửu cấp tiên khí trấn áp vận mệnh của các đại tông trên thiên giới..... có cái Yêu Hoàng Ấn trong lần Tiên Ma Yêu đại chiến 40 vạn năm trước đã bị tổn thương thế nên công năng đại giảm... cần tìm cách khôi phục. Còn khôi phục ra sao ta chịu.” “ Ngươi đừng nghệt cái mặt Giao ra nhìn đến ghét.... Ngươi biết rằng trước đây tại hạ giới ta chỉ là một tán tu trong tam vạn bát thiên hạ giới mà thôi, tư chất thì thuộc tầm trung trung nói ra thật xấu hổ..... thế nhưng tại thời điểm trúc cơ kì ta vì tranh đoạt Âm Dương Long Thung mà phấn chiến giết hơn 12 tu sĩ cùng cấp, trọng thương hấp hối... ấy vậy mà từ sau khi có Âm Dương Long Thung thì kì ngộ liên tiếp, phi thăng thượng giới.... tấn cấp Đại La Kim Tiên phong vân một cõi, anh hùng tiêu sái.... phong vân một cõi.... người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở.... khụ khụ... ánh mắt gì đấy... quay lại chính sự” Mẹ con hàng mắc bệnh tự sướng lại còn giông dài. Nói cách khắc phục hậu họa của Yêu Hoàng Ấn thôi mà kể suốt từ đó đến giờ chưa thấy đâu. Lạc Thiên hung hăng thầm nghĩ. “ Khụ Khụ.... lại tiếp... thật ra lúc đó ta cũng được chủ nhân kiếp trước của Yêu Hoàng Ấn để lại ấn kí mà thông báo như ngươi lúc này, thế nhưng ta may mắn hơn đó là người nọ quá cường hoành mà phá vỡ cả rào chắn của vũ trụ này đi tìm một thiên địa mới cao cấp hơn. Không thể mang theo nên hắn ném đại lại Yêu Hoàng Ấn xuống một trong tam vạn bát thiên hạ giới. Do đó khi ta tìm được thì bên trong còn ẩn chứa một chút khí vận của tên kia tích góp được đủ trèo chống ta tới tận Nhan tiên. Mà con đường người nọ để lại cho ta cách bổ xung khí vận chỉ có một đó là cướp đoạt. Mỗi một tông môn đều có thần vật của riêng họ để trấn áp vận khí... vậy nhưng tác dụng bùng nổ thì quá kém không thể so sánh cùng Yêu Hoàng Ấn. Nhưng chúng lại thắng ở chỗ là không vay mượn Vận Khí của tương lai mà gia trì... Còn Yêu Hoàng Ấn thì tác dụng cường hoành, thời gian qua gặp quá nhiều may mắn bùng nổ ngươi cũng thấy đó. Tác dụng của mấy vật trấn áp tông môn thì không bằng một phần trăm của nó đấy. Mà cách thứ nhất ta nói chính là cướp lấy mấy cái thứ trấn áp vận khí của Tông môn sau đó để Yêu Hoàng Ấn Âm Dương Long Thung hấp thu, vậy thì vận khí ngươi không cạn rồi. Thế nhưng đây là cái hố cha nó cách a.... kể từ khi là nhân tiên hết đi vận khí dự trữ của Yêu Hoàng Ấn, có hiện tượng vay mượn vận khí tương lai thì ta bắt đầu đánh cướp, trôm chỉa... bảo vật trấn phái khắp nơi. Con mẹ nó đắc tội khắp nơi người người hô đánh, hóa ra người kia để lại cho ta Âm Dương Long Thung xuất thân là Thần Thâu a.... cướp hoài, trôm mãi rồi đến lúc gặp thế lực quá lớn, vận khí của họ không kém ta vậy nên không đắc thủ, bị cân trả.... rồi thì vận khí cạn vận xui đến.” “ Nói chung là khổ không thể nào tả hết.. đường đường Đại La Kim Tiên nuốt đan dược tia mắc nghẹn chết.... ngủ với tiểu long nữ một hôm thì bị cả long tộc đuổi giết... luyện đan nổ lò xém chết... tu luyện tẩu hỏa nhập Ma... đi thăm bạn thì gặp không gian phong bạo rơi xuống hạ giới pháp lực gần mất hết. Mà cái hạ giới đó chính là nơi ngươi sống đó..... Lang Thang địa cầu không biết bao nhiêu vạn năm cuối cùng ta tìm được một điển tịch do Viêm Hoàng viết lại nói về Âm Dương Long Thung.” “ Có ba cách để kiếm thêm vận khí, cách cướp, ăn cắp nói rồi. Cách thứ hai là tìm kiếm một nơi có long mạch để nuôi dưỡng Yêu Hoàng Ấn. Cách thứ ba là dùng tín đồ cung phụng tín ngưỡng đem nuôi dưỡng nó cũng có thể tạo ra vận khí sinh sôi....” Theo Thiên Vân Tử kể lại thì sau khi biết được hai cách này hắn liền bắt tay vào làm, thế nhưng Long mạch tại Địa cầu toàn bị các đế vương phân chia nhau cả rồi, mà lực lượng của hắn đã mất hết vậy nên Thiên Vân Tử hóa thân ngàn vạn trong bấy nhiêu năm châm ngòi thổi gió gây chiến tranh khắp nơi để có thể đục nước béo cò chiếm một chỗ long mạch. Nhưng bất hạnh thay vận rủi quấn thân làm gì cũng bại toàn đến bước cuối thì hụt mất. Cực chẳng đã Thiên Vân Tử hắn thành lập tông môn ý đồ kiếm tín ngưỡng, con mẹ nó chả khá là bao, lập nên tông môn nào bị diệt tông môn đó. Lập Tiệt Giáo bị Xiển Giáo đánh tan, lập Thánh Hỏa Giáo bị Trương Vô Kỵ đạp nát, Lập Bạch Liên Giáo bị Lý Thế Dân chém tuyệt, Lập nên Hắc ám giáo phù thủy đoàn thì bị Thiên chúa giáo thiêu cho không còn. Qua Ấn độ lập Bà La Môn bị Hindu Giáo đè cho không thở nổi. Nói chung là không việc nào thành. Vậy thì Thiên Vân Tử chỉ còn tìm cách vứt bỏ Âm Dương Long Thung, nhưng theo cổ điển tích ghi lại thì phải tìm được người hữu duyên mới có thể. Và Lạc Thiên là tên xui xẻo hữu duyên đó. Trước khi rời đi Thiên Vân Tử để lại một ấn ký, ý đồ là khi Lạc Thiên nếm thử vận may liên tiếp thì chắc chắn sẽ tin tưởng, đến lúc đó hắn sẽ dùng thần niệm vượt giới mà giải thích cho rõ ràng. Thế nhưng sau khi rời xa Âm Dương Long Thung vận rủi không còn, hắn hồi phục thực lực, phản hồi Thiên Giới vui chơi đến quên cả trời đất nên quên thông cáo lại cho Lạc Thiên, quả thật là con mẹ nó vô trách nhiệm kinh người. Hôm nay vì Lạc Thiên có ý nghĩ vứt bỏ Âm Dương Long Thung nên mới đánh động tới Thiên Vân Tử hắn, vậy ra mới có cuộc vượt giới mà trò chuyện. Lúc này Lạc Thiên muốn hỏi thăm cách tu luyện cũng như kết cấu của Thiên Giới thì lạc ấn tan vỡ, không thể tiến hành câu thông nữa rồi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau