Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Lời tác giả: Ta đã trở lại và lợi hại gấp một tỉ lần. Khó khăn thứ hai mà việc thiết kế gặp phải đó là Lạc Thiên vậy mà yêu cầu khả năng dùng sóng đặc biệt của hệ thống truyền tin quét tìm linh lực. Ở cái thế giới này chơi camera thấu kính khủng để quan sát như mấy vệ tinh trái đất lg không được, quét nhiệt càng không ăn thua. Một tu sĩ Luyện khí kỳ cũng có thể làm cơ thể lạnh như băng, một số yêu thú lại chả cần phải làm gì thân nhiệt cũng là zero rồi. Do những lĩ do trên việc dò tìm ba động của linh lực là chuẩn nhất ở thế giới này. Mặc dù nó chỉ mang tính tương đối do có những công pháp có thể thu liễm linh lực. Nhưng ngươi không thể mãi mãi lúc nào cũng thu liễm được dao động linh lực của bản than, vì nếu thu liễm cũng là một hình thức phát động pháp thuật, do đó mỗi giây mỗi phút thu liễm đều làm tiêu hao pháp lực. Chả có ma nào thừa hơi mà làm vậy, chỉ những khi có hành động đặc biệt thì pháp môn này mới được dùng nhiều. Pháp môn dò linh lực cũng có, nhưng khoảng cách chỉ là ài trăm dặm và không có vật cản. Lạc Thiên chính là muốn xây dựng một cái vệ tinh của hắn có thể kết hợp giữa sóng truyền tin và pháp môn dò linh. Chính có lẽ vì yêu cầu quái thai này mà Quang Não "chạy" chương trình thiết kế mấy ngày rồi vẫn không ra kết quả, cólẽ là quá tải đi. Thời gian không đợi người, vậy mà đã tới được "Hoàng thành" tự xưng của Thanh Giao tộc. Một đường đến đây không phải không gặp quân đội Thanh Giao quần tra, họ cũng gặp nhiều đội lắm rồi. Nhưng với lệnh bài sứ giả Hồng Giao đến triều bái thì Thanh Giao hớn hở mà chào đón, chả khác nào đón tổ tông mà không phải đón một sứ thần. Đôi khi mặt mũi quan trọng vậy đó, người nguyện chết vì thứ này nhiều không kể hết. Đón tiếp phái đoàn Lạc Thiên vậy mà là một lão Thanh Giao Yêu Anh kì giữ chức Tả Tướng trong vương đình. Thanh giao thừa biết sự việc lần này quan trọng thế nào nên mới cử một nhân vật quyền cao chức trọng như Lão Tả Tướng này đi đón tiếp một Thái điểu Tinh hạch kì như Lạc Thiên. Có câu vạn sự khởi đầu nan, năm tộc Giao chả ai cả thế nên việc triều bái là rất khó có được. Nay sự việc Hồng Giao triều bái có ý nghĩa trên cả việc triều bái một cách bình thường. Chỉ cần có lần khởi đầu thuận lợi này thì không có gì là không thể, có lẽ sau này lại có tộc giao khác triều bái thì sao. Chính vì lí do này mà Lão tả Tướng đang tay bắt mặt mừng dẫn Lạc Thiên đi dạo trên.... Bảo Hạm của hắn. Phải nói Lão tả Tướng Thanh Giao nhất tộc rất tò mò về Chiến Hạm này. Thanh Giao tài đại khí thô không phải là không có chiến hạm, thế nhưng họ không xài nhiều lắm. Thành thử ra những Chiến Hạm làm bằng Thiết Mộc Ngàn Năm mua từ nhân tộc toàn là bỏ không. Có Vài nguyên nhân dẫn đến Thiết Mộc Chiến Hạm của Thanh Giao tộc không được trọng dụng, trong đó nổi bật là chúng nhỏ a, con chiến Hạm dài nhất chỉ có 150 trượng, với nhân Tộc thì đủ xài, nhưng với yêu tộc thể hình to lớn thì.... Mà Thanh Giao là một lũ khốn kiếp tự kiêu tự đại cao cao tại thượng nên đừng nghĩ chúng chiêu mộ mấy con yêu thú nhỏ bé như Bạng Tộc. Chỉ xét riêng điểm này thì Hồng Giao thuộc dạng cấp tiến nhất rồi. Có lẽ họ thế lực Yếu nhất trong các tộc nên Hồng Giao phải tận dụng mọi lực lượng chăng... hay chính là tính cách của họ như vậy...điều này Lạc Thiên không biết mà cũng chẳng quan tâm. Lão Tả Tướng cũng chỉ là hứng thú được chốc lát với Chiến Hạm Cơ khí của Lạc Thiên thôi, trong mắt lão cái chiến hạm này chỉ hơi lạ và to một chút thôi, còn lão nghĩ chắc cũng không khác nhiều mấy chiếc Linh Hạm mua của Nhân tộc đang vứt xó kia kìa. " Thành thật vãn bối thanh mặt các lão tộc trong nhà mà xin lỗi Thanh Giao Tộc cùng Tả Tướng, Chiến tranh ác liệt quá... các lão Giao trong nhà dứt không được... cuối cùng phải để Thái Điểu như vãn bối đi sứ a" Lạc Thiên ra vẻ khó khăn, nhăn cái mặt giao mà đạo. Hắn phải tỏ ra tình hình Hồng Giao đang trở nên ác liệt hóa, co thế may ra bon Thanh Giao này mới có thể nhanh chóng mà xuất quân. " Ồ Khổ cho hài tử ngươi... mới chừng này bao lớn đã phải lo chuyện sứ thần rồi.... Tình hình thì ta cũng có nghe qua một hai... chờ đến ngày triều bái ngươi hãy cùng bệ hạ thưa rõ vậy." Tả Tướng Thanh Giao làm ra vẻ thong cảm. Nói chung thì tính cách yêu thú rất thẳng thắn, kể cả làm chính trị lâu năm già đời như lão Tả Tướng này cũng it khi cong cong vẹo vẹo. Lạc Thiên thích nhất là khoản này khi sinh hoạt trong hàng ngũ Yêu thú. Hắn tự thấy tự nhiên mình thật ưu việt. " Ồ cảm ơn Tả Tướng đại Yêu quan hoài và thong cảm... thế nhưng thứ cho vãn bối nói thẳng, kể cả đến ngày triều hội cũng không có nhà nào khác đến cả đâu.... Theo thong tin tình báo của chúng ta thì.... mà thôi chẳng nói đến không công lại làm Lão Tả Tướng mất hứng...." Lạc Thiên không nhanh không chậm mà lấp lửng một câu... ngươi nói huỵch toẹt ra có khi kết quả bắn ngược. Thế nhưng cái kiểu úp úp mở mở này nhiều khi lại có rất nhiều kết quả. " Hài tử ngươi có thong tin gì chớ ngại cứ nói ra.... không phải lo cảm nhận của ta.... nói xem ngươi đã thu thập được gì?" lão Tả tướng vội vang hỏi dồn, Thanh Giao là rất quan trọng mặt mũi. Kẻ ưa mặt mũi lại càng quan tâm người ta nói gì sau lưng mình, chuyện đời nó hay vậy đấy. "Thì là Bạch Giao Vương thế mà nghe chiếu trỉ của Thanh Giao Bệ hạ, yêu cầu Bạch Giao đến triều bái làm dõ nguyên nhân xung đột thì ngửa mặt lên trời mà cười ha ha ba tiếng rồi đạo: Giác Khiếu Kiên là cái..... cái này bất kính bệ hạ thứ vãn bối không nói, đại loại hắn thóa mạ một hồi,ý tứ là Thanh Giao tộc đừng nghĩ có mấy cái vảy màu xanh mà tự trát vàng lên mặt là Thanh Long Thần thú hậu duệ. Hắn còn nói Thanh Giao mà dám nhúng tay vũng nước này thì hắn và Kim Giao tộc làm gỏi luôn. Kim Giao Vương cũng nói không ít nhưng đại loại cũng là như vậy. Còn có Hoàng Thổ Giao thì nhà vãn bối chưa mua chuộc được thám tử nên khong rõ lắm có chửi bới Thanh Giao hay không. Thế nhưng chắc chắn một điều họ không đến triều bái lần này. Thật ra triều bái là cái việc cực mất mặt, không bị ép vào bước đường cùng thì Hồng Giao dù cấp tiến cũng chẳng thèm làm chuyện nhục nhã này. Nên nhớ phía Nam của Hỏa Giao tộc tiếp giáp cùng Quỷ tộc Lãnh địa, bọn này liên tục gây hấn không thôi. Phí Đông thì tiếp nối Hoàng Thổ Giao Nhất tộc. Đây cũng là nhân tố bí ẩn, rất có thể một lúc nào đò nghe theo lời mời của Bạch Giao mad đâm sau lưng Hồng Giao một kích... Chỉ có mặt phía cực Tây của Vạn Hỏa Sơn Hải Vực là tiếp giáp với Thanh Giao, do vậy còn có chút dễ thở. Vì tình hình phức tạp như vậy nên Hồng Giao không thể đem hết quân mà cự lại cùng nhị tộc Bạch Kim Giao. Tình thế trở nên rất khó khăn.... Hồng Giao Vương đình tuy rằng chấp nhận triều bái Thanh Giao nhưng cáo nhiệm vụ đáng xấu hổ là đi sứ thì không một tên nào chịu đi. Từ lớn đến nhỏ đùn đẩy nhau, lúc này ngang trời xuất thế Lạc Thiên muốn xông đến làm vác tù và hàng tổng thì hay rồi. Tất cả nhất trí để tên Hào Gia nhất mạch này đi chịu nhục.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau