Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau
Ngày Thanh Giao tộc tổ chức Triều bái của các lộ chư hầu cũng mau tróng mà diễn ra linh đình trọng thể. Tuy bốn tộc giao chỉ có Mỗi đại diên Hồng Giao tộc là Lạc Thiên Thiên có mặt, ba tộc kia đến cái bọt cũng không có sủi tăm. Nhưng các tộc phụ thuộc của Thanh Giao thì lại có mặt đầy đủ không thiếu một ai, tràng cảnh là cực kì náo nhiệt. Hoàng cung của Thanh Giao ngày hôm nay vậy mà trang hoàng lộng lẫy. Cờ quạt thôi thì đủ cả, long trọng không thôi. Trên cái triều đường khổng lồ vậy mà sắp sếp các bàn tiệc to lớn làm nhiều dãy chia làm hai bên. Chính giữa thượng vị trên tít cao là ngôi báu của Thanh Giao Hoàng đế Giác Khiếu Kiên, đấy không phải cái kiểu ngai vàng thô tục như các vị hoàng đế phàm nhân mà nó là một cái Long sàng được điêu khắc từ một khối vĩ đại Vạn niên huyền Băng. Phải nói chỉ riêng cái ngôi báu có khắc rồng phượng kia đã là giá trị lien thành rồi. Vạn Niên Huyền băng chỉ cần một khối nhỏ thôi cũng có thể đủ chế tạo ra một Lin Bảo rồi. Một cái Long sàng khổng lồ như vậy lại còn nguyên khối thì giá trị để đâu cho hết. Lạc Thiên giờ đây đang ngồi hàng đầu tiên của dãy bàn bên trái. Hôm hay triều bái đại hội vậy mà phân chia phải trái dãy ngồi. Bên phải là vị trí của các Thành viên quan lại thuộc Thanh Giao Hoàng đình, bên Trái là dành cho các sứ thần thuộc các tộc lai đáo. Lạc Thiên tại nơi này là trẻ nhất, tu vi thuộc hàng thái điểu của thái điểu. Nhưng địa vị của hắn lại là cao nhất trong các sứ thần, bởi vì hắn đại diện cho Hồng Giao tộc, một tồn tại có thể phần nào đó sánh ngang hàng cùng Thanh Giao tộc. Buổi lễ tuy long trọng nhưng lại không rườm rà như cảnh Lạc Thiên hay thấy trong tivi ở kiếp trước. Chỉ có màn ăn uống, dâng lễ vật qua loa vậy mà thôi. Có lẽ như vậy ở Yêu tộc đã là ghê gớm lắm rồi. Lễ vật dâng lên cho Thanh Giao Hoàng Bệ Hạ thì là do Hồng Giao tộc cao tầng đã chuẩn bị từ trước cho Lạc Thiên, thế nhưng lễ đáp trả của Thanh Giao tộc thì Lạc Thiên có trả lại cho cao tầng Hồng Giao hay không thì điều này còn phải xem xét, mà khả năng lớn là hắn sẽ biển thủ. Trời cao hoàng đế xa, không ai hỏi đến thì hắn cũng chẳng mất công lặng lội mà đem lễ vật của Thanh giao về tận Hồng Giao đình. Tiếp đến mới là phần quan trọng nhất của buổi triều bái đại hội ngày hôm nay, đó là màn Lạc Thiên đại diện Hồng Giao tộc dâng lên quốc thư cho Thanh Giao Hoàng Đế. Cái quốc thư này thi nội dung cũng đã đề cập qua rồi. Lạc Thiên đang cuốn mình mà đứng đó, cái đầu cúi xuống thật thấp, dĩ nhiên Giao loại không thể có động tác quỳ lạy như nhận loại được, hình thể của chúng là sợi dây thừng đấy. Do đó cúi đầu thấp đã là lễ trọng nhất trong Giao tộc rồi. Lạc Thiên đang đứng đó mà cúi đầu đợi cho Hoàng Đế Thanh giao quá mục qua quốc thư, nếu có trọng điểm gì không hiểu hắng còng giải thích. Giác khiếu Kiên là một con Thanh Giao cấp bậc hóa thần trung giai, đây đã là một trong những tồn tại đỉnh cao nhất của giới này rồi. Lên đến Hóa Thần cao giai hoặc điên phong thì đã là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Những nhân vạy cấp bậc Hóa thần cao hơn trung giai thường là đột phá màn cương phong bao phủ giới này mà tiến ra thiên ngoại thiên. Họ phải lang thang trong vũ trụ hư vô tìm kiếm những coa duyên đột phá mới thì may ra có cơ hội để đột phá tầng thứ phá vỡ bình chướng của hạ giới mà phi thăng Linh giới. Nên nhớ Hạ giới thế mà có tới ba mưới sáu vạn năm ngàn giới, trong những giới này cũng co phân ra làm thượng trung hạ và bất nhập phẩm. Ví dụ như Địa càu cũng thuộc một trong nhưngc giới này thế nhưng con mẹ nó chỉ có hiếm hoi vài tia linh khí nên được xếp vào dạng bất nhập phẩm mà thôi. Như tử Sa giới mà Lạc Thiên đang tồn tại đây có lẽ được xếp vào thượng cấp Hạ Giới đấy vì chí ít ra tại đây linh khí và tài nguyên đỉ để ngươi tu luyện đến Hóa Thần Kì. Nhưng cũng có một vài giới thuộc dạng Siêu câp hạ giới, nơi đây đã gần như tiếp cận vô hạn trình độ linh khí tại Linh Giới rồi. Do đó nếu may mắn tìm được giới này thì khả năng đột phá Hóa Thần là rất cao. Ngoài ra vũ trụ bao la còn la bãi rác khổng lồ của Tiên Ma Yêu Quỷ tứ giới. Những cuộc chiến tranh, những trận biến động không ít thứ tốt rơi xuống hạ giới chìm nổi trong hư không. Những thứ đồ này đến ngay cả Linh Giới người cũng thèm thuồng đấy. Quay lại vơi Giác Khiếu Kiên, giờ đây con Thanh Giao than dài hai mươi trượng đang chăm chú quét thần niệm qua ngọc giản quốc thư mà Lạc Thiên giao lên. Bản thể của con Giao này ấy vậy mà dài hơn 250 trượng đấy, thế nhưng đã đạt đến Nguyên Anh kì tức là đã thong hiểu qua chút pháp tắc không gian, việc thu nhỏ bản thể chỉ là ăn cơm uống nước với bọn họ. Sở dĩ Yêu Anh kì có thể huyễn hóa ra nhân tộc hình dáng song yêu tộc cao đẳng như Giao tộc khinh thường dùng hình dáng nhân tộc để gặp gỡ nhau. Nhất là trong tràng diện cần uy nghiêm chủng tộc như ngày hôm nay. " Sứ thần Hồng Giao... uhmm ngươi gọi là Hào Lạc Thiên Thiên đi. Cái quốc thư này trẫm đã xem qua. Đủ thành ý nhưng có vài điểm Trẫm không quá rõ ràng. Cái thứ nhất đó là Các ngươi xưng thần với trẫm thế nhưng mọi việc trong tộc các ngươi Trẫm không thể có một chút ý kiến nào sao. Cái thứ hai Trẫm quan tâm đó là cái quyền lợi mà các ngươi dâng cho Trẫm cũng quá mức mơ hồ đi... cái gì mà Thanh Giao Tộc muốn đánh ai thì Hồng Giao gian nan không từ chối....Ngươi liệu chó thể giải thích hai điểm này." Thanh Giao Hoàng đế quả là một bậc chí tôn của Giới này, mở miệng ra là đầy vẻ uy nghiêm. Thế nhưng lại tràn đầy mị hoặc mang tính thuyết phục. " Kính thưa Thanh Giao Bệ hạ anh minh thần võ &%&^$&^$(^(.....( một tràng vỗ mông ngựa).... Chuyện này thì phải nói đến phía trên kia...." Nói đoạn Lạc Thiên lấy ngón tay chỉ lên trời. " Thanh Long là thần thú quản hạt rất nhiều địa bàn và chủng tôc yêu thú điều này đã gi rõ trong các Giao tộc điển tịch....Nhưng Hỏa Long cũng Là Đỉnh cấp Thánh Thú có địa bàn riêng của mình, tuy nhỏ hơn nhưng hai bên nước song không phạp nước Giếng và kinh nhi viễn tri. Đến cả Thiên Giới mà cũng như vậy thì Ha giới chúng ta làm sao có thể làm quá lên được. Việc Hồng Giao thừa nhận Thanh Giao như huynh trưởng trong nhà đó là do ngưỡng mộ sự anh minh thần võ của Bệ Hạ đời này đã dẫn dắt Thanh Giao tộc lên một tầm cao mới, đủ để chúng ta coi như Huynh Trưởng mà noi theo. Thế nhưng huynh đệ là huynh đệ mà không phải là chủ nhân và nô tài... Thế nên những công việc trong nhà của chúng ta nếu bệ hạ quan tâm mà cho vài lời khuyên bảo thì chúng ta cũng xem xét mà tiếp thu coi như lời Huynh trưởng nhắc nhở... chứ không phải là bệ hạ không có quyền phát biểu gì cả.... Huynh trưởng a... có bao lớn a. Thứ đến là chuyện xuất binh... Huynh trưởng ngài muốn đánh ai thì tiểu đệ lại theo tình nguyện mà xuất quân theo sau vậy. Chớ nói Thanh Giao Nằm vào vùng Tứ chiến, trong Loạn Thinh Đảo hải vực này lại còn phải chia một phần cho Nhân tộc, chả nhẽ Bệ Hạ anh Minh thẫn võ nhất trong các đời Thanh Giao Hoàng đế mà lại không nghĩ đến việc mở rộng bò cõi sao...."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192
Chương sau