28
Ta dẫn Mạch Đông và Nguyệt Kiến đến nha môn để xóa bỏ nô tịch, rồi nhập khẩu cho ba tỷ muội. Ba người có độ tuổi, quê quán và dòng máu khác nhau nhưng giờ đây đã trở thành một gia đình. Ta đưa hai muội đến tiễn tiểu thư, khi ta cổng thành, ta gặp Diệp Trần An. Ta cùng hai muội muội xa xa cúi chào hắn, sau đó không nhìn hắn nữa.
Ta cảm ơn hắn vì tình ý sâu đậm, cảm ơn hắn vì lòng nhân từ của một quân tử, và càng cảm ơn hắn vì dưới quyền lực vương triều, hắn vẫn dành cho ta sự tôn trọng và yêu thương.
Khi tiểu thư cùng những người phụ nữ khác bước ra, dù trông có vẻ bẩn thỉu nhưng vẫn còn tinh thần. Ta muốn tiến lên từ biệt tiểu thư nhưng bị lính canh ngăn lại, họ đẩy ta một cái: “Đi đi, được gặp một lần là tốt rồi, đừng tiến lại gần!”
Ta chỉ có thể nhanh chóng chạy theo đoàn người bị lưu đày, lớn tiếng gọi tiểu thư: “Mạch Đông bây giờ là nhị muội của em, Nguyệt Kiến là tam muội, chúng em sẽ chờ ngày đại tỷ trở về đoàn tụ!”
Tiểu thư không nói gì, cho đến khi ta gọi: “Đại tỷ!”
Tiểu thư đột ngột dừng lại, quay đầu nhìn ta, nước mắt lăn dài trên má.
Đoàn người đi càng lúc càng xa, cuối cùng vòng qua đình tiễn khách rồi biến mất.
Ta dẫn hai muội muội tiếp tục chăm chỉ quản lý tiệm ăn, hy vọng một ngày nào đó có thể đoàn tụ với đại tỷ.
29
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-quy/3619939/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.