24
Ta vẫn đang nghĩ cách giúp tiểu thư, sáng hôm sau, bỗng nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài. Đẩy cửa sân ra, ta nghe có người hét lên: “Có người bị tịch thu gia sản!”
Họ chạy về hướng Lê Hoa Hạng, đó là nơi ở của nhà Tôn. Ta sững sờ một lúc, tim đập loạn xạ, liền khoá cửa rồi chạy theo.
Từ xa đã thấy nhiều quan binh lạnh lùng vây kín cổng nhà Tôn, từng người một bị dẫn ra. Đầu tiên là Tôn Thiệu Văn bị còng, tiếp theo là Lạp Mai, Ngân Hạnh và mấy cô gái không quen biết.
Từ xa có tiếng vó ngựa, Diệp Trần An trong bộ quan phục cưỡi ngựa đến, ánh mắt chúng ta giao nhau từ xa, hắn nhìn ta thật sâu rồi xuống ngựa tiến vào nhà Tôn.
Quân lính đuổi hết người xem xung quanh đi, ta chỉ còn cách đầy lo âu trở về nhà.
Buổi tối, quán đèn vẫn sáng, nhưng ta chờ mãi, vẫn không thấy Diệp Trần An đến, nước mắt nhịn lâu cuối cùng cũng rơi.
Sáng hôm sau, ta đứng trước cửa phủ Định Quốc Công, gõ cửa.
“Dám hỏi tiểu huynh đệ, có thể thông báo với Diệp Tam công tử một tiếng không?”
Người gác cổng ngỡ ngàng, nhận tiền bạc của ta, nhẹ giọng nhắc nhở:
“Công tử nhà ta đi nha môn thẩm án rồi, nương tử nếu đến cầu người về vụ tịch thu gia sản, thì cũng không cần đi nữa.”
Hắn thần bí chỉ lên trời, nói: “Bộ Hộ Vương gia tham ô hối lộ, người trên trời nổi giận, liên luỵ đến nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-quy/3619938/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.