Vân Tử Lạc hít sâu một hơi, lẳng lặng lùi về sau hai bước, hạthấp giọng nói: “Mặc dù ta không biết vì sao hôm nay vương gia lại thacho ta nhưng ân tình này, Vân Tử Lạc xin ghi nhớ. Nhưng điều này khôngcó nghĩa là ta sẽ cam tâm tình nguyện tới cửa mặc cho ngài chém giết!”
Nhiếp Chính vương nhướng mày: “Vậy bây giờ nàng còn tới làm gì?”
“Điều kiện!” Vân Tử Lạc mấp máy bờ môi hồng, thốt ra hai chữ, tiếp tục nói:“Phải làm sao mới chịu tha cho đệ đệ của ta? Vương gia có thể đề xuấtmột số yêu cầu khác nhưng nếu như có ý định với ta thì xin lỗi, ta không làm được. Ta không phải Thánh mẫu Maria!”
NhiếpChính vương nghi hoặc: “Thánh mẫu Maria? Bổn vương đã hứa với nàng, bachiêu mà thua thì sẽ tha cho mọi người trong Vân gia, đương nhiên baogồm cả đệ đệ của nàng. Bổn vương chỉ muốn giữ cậu ta ở lại trong phủ dốc sức cho bổn vương.”
Lòng Vân Tử Lạc trầm xuống: “Ngài muốn thông qua nó để giám sát Vân phủ?”
Nhiếp Chính vương nhìn sâu vào mắt nàng, cất giọng nặng nề: “Lá gan của nàngkhá to đấy! Nàng phải biết, nếu đổi lại là kẻ khác nói với ta câu nàythì sớm chết hàng chục lần rồi.”
“Muốn giết ta thìngài đã giết lâu rồi, còn cần đợi tới bây giờ ư?” Vân Tử Lạc hỏi ngượclại, không chút khách khí: “Nếu ngài thật sự có ý định đó, vậy vì saokhông để ta thay thế đệ đệ ta?”
Nhiếp Chính vương hơi sửng sốt, một nụ cười ánh lên trong đôi mắt: “Bổn vương không muốn đểnàng thay thế đệ đệ. Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/89388/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.